Thứ Hai, 24 tháng 1, 2011

Bước nhảy của đức tin



Bước nhảy của đức tin
“Vả, không có đức tin, thì chẳng hề có thế nào ở cho đẹp ý Ngài; vì kẻ đến gần Đức Chúa Trời phải tin rằng có Đức Chúa Trời, và Ngài là Đấng hay thưởng cho kẻ tìm kiếm Ngài” Hêbơrơ 11:6
Bạn hình dung ra điều gì khi bạn nghe nói đến từ “đức tin”?
Một trong các hình ảnh nói tới đức tin trong lý trí của tôi thật năng động là ký ức về cháu nội 2 tuổi của tôi, tên nó là Silas, nó run bây bẩy bên cạnh hồ bơi, khi cứ chăm chăm nhìn nơi bố nó ở trong hồ. Bố nó đang hô lên chỉ cách nó vài m: “Cứ tiến tới, Silas, nhảy đi!” Trong giây phút ấy, Silas đối mặt với cơn khủng hoảng đức tin. Nó có thể tin cậy bố nó có năng lực đủ để chụp lấy nó không nếu nó nhảy xuống? Và có phải nó tin rằng tánh tình của bố nó là tốt đủ — để ông ấy sẽ giữ lời hứa chụp lấy nó không? Sau một chút suy nghĩ, Silas hành động theo niềm tin của mình, nó nhảy ùa xuống đôi vòng tay của bố nó! Bật cười thích thú, nó sẵn sàng nhảy ùa xuống thêm mấy lần như thế nữa!
Đức tin là thế đấy! Đức tin là đặt niềm tin và sự tin cậy của mình vào một việc hay nhân vật nào đó ngoài bản thân mình, và rồi hành động theo niềm tin ấy. Hãy suy nghĩ về các tấm gương đã được đề ra ở Hêbơrơ 11:1-40. Thí dụ, như Ápraham, ông mạo hiểm từ quê hương đi đến nơi chẳng quen biết, ông tin cậy vào một lời hứa sẽ chẳng thành hiện thực trong nhiều thập niên. Làm thể nào vị tộc trưởng ấy đám đặt con yêu dấu của mình là Ysác lên trên bàn thờ, với sự tin chắc rằng Đức Chúa Trời một là chu cấp của lễ thích nghi hoặc là làm cho con trai ông sống lại từ kẻ chết? Hoặc hãy suy nghĩ về Môise xem, sau khi chọn để lại sau lưng mọi khoái lạc và quyền thế của cung điện Pharaôn để đi chăn một nhóm những kẻ hay lằm bằm ra khỏi vòng nô lệ mà vào trong Đất Hứa. Từng bước một, từng ngày một, Môise đã xử sự bằng đức tin của mình nhắm vào một lời hứa thậm chí sẽ không trở thành hiện thực hoàn toàn cho tới sau cái chết của ông. Tác giả thơ Hêbơrơ kể lại mọi sự nầy và nhiều điển hình khác về lòng tin cậy trong chương “đại sảnh đức tin” nầy.
Tất nhiên, hành động căn cứ vào đức tin không luôn luôn là dễ dàng đâu. Hành động ấy kêu gọi chúng ta phải ra khỏi những gì là an nhàn, tiện nghi và giống như đứa trẻ 2 tuổi đứng bên bờ hồ bơi rộng lớn kia, mà nhìn vào những hoàn cảnh chưa biết và không quen thuộc. Có thể đấy là một sự thách thức phải đem mọi tài chánh của mình trao vào quyền sử dụng của Đức Chúa Trời, một sự thay đổi sự nghiệp, phải ra hải ngoại, hoặc kiên nhẫn chờ đợi Chúa để có một người bạn đời hợp lẽ chẳng hạn. Có thể là sự tha thứ cho kẻ phạm lỗi hay liều mất cái gì đó vì cớ sự ngay thẳng hay sự thanh sạch. Dù là thể nào, khi Đức Chúa Trời thúc tấm lòng của chúng ta phải làm những gì trổi hơn điều chúng ta đang nắm giữ, chúng ta có một cơ hội để hành động chiếu theo đức tin mà chúng ta đang xưng nhận mình đang tin theo.
Những thắc mắc chúng ta đối diện với thì đơn giản như thắc mắc trong tấm lòng bé nhỏ của đứa cháu nội tôi khi nó đứng bên cạnh hồ bơi. Chúng ta có dám tin Cha chúng ta có đủ năng quyền không? Và có phải chúng ta tin Ngài là nhơn từ? Câu trả lời cho cả hai câu hỏi ấy, nếu chúng ta hiểu rõ và tin theo sự dạy của Lời Đức Chúa Trời, là một chữ “Vâng” đáng kinh ngạc! Đức Chúa Trời toàn năng, toàn tri và toàn tại của chúng ta có thể vận đụng từng tình huống mà chúng ta đang gặp phải. Ngài là cốt lõi và là sự xác quyết điều chi là tốt lành. Ngài sẽ luôn luôn làm điều chi là đúng đắn và chúng ta có thể tin cậy Ngài hoàn toàn không để cho chúng ta phải sa ngã hay thất bại
Cái điều tôi ưa thích nhất, ấy là Hêbơrơ 11:6 cho chúng ta biết đức tin làm bật ra một đáp ứng thật khoan khoái trong tấm lòng của Đức Chúa Trời. Khi chúng ta bày tỏ ra thái độ tin cậy nơi Ngài, Ngài không hờ hững hay dửng dưng đâu, mà thật sự vui thích khi chúng ta đặt niềm tin của mình nơi Ngài. Thực vậy, là con cái của Ngài, tác giả nói, chúng ta không thể sống đẹp lòng Ngài nếu không có đức tin! Điều nầy rất khó đấy!
Tôi không biết bạn đang đứng gần “cái ao” nào hôm nay. Nhưng tôi biết bổn tánh của Cha là Đấng đang kêu gọi bạn phải sống theo đức tin mà mình đang đặt nơi Ngài. Tôi mời bạn đến với sự khoái lạc tin cậy Ngài hôm nay. Hãy đến nhé! Dòng nước mát đấy!
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN…
+ Hãy cho biết xem, có mấy lần trong đời bạn đã xử sự theo độ tin cậy bạn có nơi Đấng Christ vậy? Đâu là kết quả của những bước đức tin đó?
+ Tại sao bạn nghĩ Đức Chúa Trời hài lòng khi chúng ta bày tỏ đức tin mình đang đặt nơi Ngài? Điều đó phản ảnh tấm lòng của Cha yêu thương như thế nào?
+ Bước đức tin nào bạn có thể giữ lấy hôm nay để tỏ ra bạn tin cậy nơi Chúa? Điều chi đang cầm giữ bạn lại thế?

Chủ Nhật, 2 tháng 1, 2011

PHẢI LÀM GÌ CHO TỚI KHI CÁC NGÔI SAO SA XUỐNG



PHẢI LÀM GÌ CHO TỚI KHI CÁC NGÔI SAO SA XUỐNG
“Hỡi con, hãy nghe và tiếp nhận các lời ta; thì năm tháng của đời con sẽ được thêm nhiều lên. Ta đã dạy dỗ con đường khôn ngoan, dẫn con đi trong các lối ngay thẳng. Khi con đi, bước chân con sẽ không ngập ngừng, và khi con chạy, con sẽ không vấp ngã” Châm ngôn 4:10-12
Giáo sư môn sinh vật của tôi là Max Dowell, là một người miền nam không thích biện giải với giọng nói lè nhè rặc Nam bộ. Và khi tôi phải nhìn nhận rằng tôi không nhớ hết môn sinh vật (tôi chẳng biết nhiều về những cái tên Latinh của loài ếch và mùi của chất formaldehyde), tôi không nghĩ tôi sẽ quên được vị giáo sư ấy, có lẽ ông có mấy chữ “Dixie” viết nguệch ngoạc trên quần sọt của ông.
Lớn lên ở New Jersey, tôi cần phải lắng nghe cẩn thận trong lớp một khi giọng nói của ông dường như là một thổ âm hoàn toàn khác đối với tôi. Song qua quá trình học tập ở đó, có một câu mà ông thường hay nói lại không nghe rõ được. Thậm chí chính tôi hay lặp lại câu nói đó với giọng mũi phương Nam của chính tôi nữa. Cái điều cần phải làm với môn sinh vật học mà tôi chưa hề biết, nhưng thỉnh thoảng ông thốt ra câu “hãy làm ngay kẻo các ngôi sao sa xuống đấy!”
Hết thảy chúng tôi đều đồng ý cụm từ “làm ngay” ấy là một lời khuyên rất là hay. Nhưng đạt tới mức nắm bắt được lời khuyên ấy quả là một thách thức. Tôi thường cảm thấy thích thú về những việc tôi đang làm. Và tôi hiếm khi nghĩ mình đang sai trật. Nhưng mọi động lực có dự tính tốt nhứt trong cuộc sống tôi luôn là sẵn sàng, sốt sắng, nhắm vào, thay vì những chiến lược trải qua suy tưởng kỹ càng như thế nào là thực sự phải làm ngay!?! Mọi tình cảm có một phương thức kéo cò trước khi tôi suy nghĩ trong giây lát. Mọi sự hợp lý hóa và lời cáo lỗi có một phương thức làm mờ đi nhận định của tôi cho thấy mọi việc rõ ràng là sai trật cần phải có những sự lựa chọn đúng đắn. Phải nhìn nhận rằng hầu hết những giây phút cong quẹo và què quặt trong đời tôi là một kết nối trực tiếp với những thời điểm mà tôi không làm những việc gì là đúng đắn cả. Những lúc tôi nói ra những việc sai trái, tỏ ra thái độ không đúng, suy nghĩ đến các tư tưởng và ham muốn lệch lạc — và bảng danh sách còn dài lắm. Và nếu bạn thành thật với bản thân mình, bạn đang nghĩ rằng bạn có cùng câu nuối tiếc “Tại sao tôi lại làm/nói như thế chứ?” ngay giờ nầy và khi ấy nữa.
Chúng ta cần sự giúp đỡ!
Đức Chúa Trời tẩy sạch bầu không khí bằng cách nhắc cho chúng ta nhớ rằng, nếu chỉ còn lại một mình, chúng ta dám liều lĩnh với hầu hết việc gì hay với ai đang ở gần với chúng ta! Vì vậy, nhìn nhận khuynh hướng đối với những phát đạn sai trật là một khởi đầu rất tốt. Nhưng từ đó chúng ta sẽ đi tới đâu chứ? Hãy vòng tay ôm lấy sự thực kỳ diệu cho thấy ý chỉ và đường lối của Ngài luôn luôn là đúng đắn. Khi chúng ta nắm lấy mọi manh mối từ Ngài, chúng ta khởi sự đúng mức thường xuyên hơn là chúng ta sai trật khi chúng ta đánh giá mọi sự chúng ta làm bởi ý chỉ và bởi Lời của Ngài. Ngài luôn sẵn sàng về sự tha thứ, rời rộng, nhịn nhục, chịu đựng, hạ mình, và cung ứng cho chúng ta công việc của một ngày tốt lành. Ngài là đúng đắn trong mọi sự! Đấy là lý do cho thấy tại sao Ngài là một Đức Chúa Trời công nghĩa.
Chúng tôi đặt tên tự “Làm Ngay Làm Tốt”cho vị giáo sư của mình.
Tôi lấy làm lạ không biết có ai sẽ cung ứng cho bạn một lời khen giống như thế không? Hãy tìm cách sống theo một phương thức dành cho họ một cơ hội đi!
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN …
+ Bạn đã làm/nói gì mới đây khiến cho bạn phải hối tiếc vậy? Có phải bạn cảm thấy nói/làm như thế có đúng không? Có phải bạn làm/nói như thế mặc dù bạn biết rõ là sai trật không? Nếu bạn có thể quay trở lại, bạn sẽ làm/nói khác như thế nào?
+ Có phải bạn tin rằng Đức Chúa Trời là một Đức Chúa Trời công bình không? Có phải bạn tin rằng ý chỉ của Ngài và mọi đường lối của Ngài luôn luôn là đúng đắn không?
+ Hãy tạo ra thói quen kiểm tra với Đức Chúa Trời — Ngài luôn luôn là đúng đắn một cách tuyệt vời — trước khi bạn bóp cò thái độ, hành động, lời nói của mình lần tới. Ít nhất hãy làm điều nầy, hãy biết định hướng một lần trong ngày!
+ Hãy đọc các phân đoạn Kinh thánh nầy để có được sự sáng suốt hơn: Châm ngôn 14:12I Timôthê 6:11-16.