
Chào đón những ngày sinh nhật
“Cầu xin Chúa dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi, hầu cho chúng tôi được lòng khôn ngoan” Thi thiên 90:12
Nào, hôm nay là ngày sinh nhật của tôi! Đừng thắc mắc . . . tôi không nghĩ có bao nhiêu ngọn nến tôi phải cắm trên ổ bánh nữa là. Nhưng luôn luôn thì như thế. Có lúc tôi rất ưa thích những ngày sinh nhật. Lên 5 tuổi thực sự là rất to tát. Tôi không thể đợi đến qua hết những ngày sinh nhật mới giúp tôi đủ tư cách lên trung học, lấy bằng lái xe, rồi trở thành một người lớn đúng nghĩa! Trở lại với điều đó, người nào được 35 tuổi dường như là đã già rồi.
Nhưng chúng ta hãy đối diện với nó, thời gian cứ trôi đi. Rồi khi nhìn vào trong gương, bạn bắt đầu cảm thấy cái già kia nó đang phi ngang qua mặt của bạn vậy! Tiếng gọi thực sự đánh thức khi bạn nhận lời mời trong bức thư đến với Hội Những Người Mỹ Hưu Trí và rồi đứng vào hàng ngũ những người cao tuổi. Tôi ghét cái giọng rổn rảng kia, nhưng cho đến nay tôi từ chối không tham gia vào câu lạc bộ người cao tuổi hay xưng nhận những sự sút giảm của mình!
Thế rồi tôi đạt tới chỗ nhận biết rằng có điều chi đó quan trọng trong việc cắm mốc trong cuộc sống. Họ buộc chúng tôi phải dừng lại lâu đủ để xem coi chúng tôi đang sống ở chỗ nào trong cuộc sống rồi lượng xem ý nghĩa thực của những điều chúng tôi đang cống hiến và chú ý. Khi tôi chạm đến cột mốc 35 tuổi, tôi nhớ mình cảm thấy giống như một đứa trẻ đang cầm trong tay tờ 5$US rồi không cứ cách nào đó đã xài hết phân nửa số tiền ấy để rồi chỉ còn lại có 2$50. Tôi hình dung, không biết có phải mình chỉ còn có nửa cuộc đời hay không nữa!?! Tôi muốn sử dụng nó theo những cách thức mang lại kết quả và khôn ngoan. Tôi muốn thu nhỏ những tiếc nuối và phóng to tối đa những cơ hội của mình. Những thứ có tầm quan trọng dài hạn như vợ con tôi trở nên quan trọng hơn cho tôi. Tôi phải sử dụng tiền bạc như thế nào và ở chỗ nào để có ý nghĩa long trọng hơn. Và công việc của Đấng Christ qua tôi đã trở thành thứ ưu tiên lớn lao hơn so với bao điều khác.
Khi suy nghĩ về công việc của Chúa Jêsus, tôi được nhắc nhớ rằng những ngày sinh nhật cũng giúp chúng tôi in trong trí cứ từng năm một chúng tôi càng đến gần hơn với số phận sau cùng của mình. Một trong những việc khôn ngoan nhất mà chúng ta có thể làm là nhớ rằng việc duy nhứt có giá trị thực sự là những gì chúng ta làm cho cõi đời đời. Khi sử dụng thì giờ, các ta-lâng, tình cảm, năng lực, và tiền bạc vì cớ Chúa Jêsus trên địa cầu nầy sẽ kết quả trong việc được ban thưởng ở trên trời.
Hãy tưởng tượng việc bước vào bờ bên kia rồi nhận ra rằng chúng ta chẳng mang được giá trị đời đời nào theo với chúng ta. Hãy suy nghĩ đến việc nhìn vào mặt Chúa Jêsus rồi nhận ra rằng những thứ duy nhứt chúng ta có với mình là gỗ, cỏ khô, và rơm rạ đời nầy (I Côrinhtô 3:10-15). Nếu chúng ta không để cho những cột mốc cuộc sống nhắc cho chúng ta nhớ chúng ta đang gần gũi với thiên đàng là dường nào, có thể chúng ta phạm sai lầm trong việc dốc đổ đời sống của mình vào loại hố không đáy chẳng thực sự tạo ra khác biệt chi cả.
Cảm tạ Đức Chúa Trời vì những ngày sinh nhật! Chúng nhắc cho chúng ta nhớ rằng cuộc sống thì ngắn ngủi và thiên đàng đang ở gần lắm. Nếu bạn xem trọng chúng, có thể bạn rơi vào trường hợp đưa nó về nhà với một cái túi trống trơn.
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN…
Hãy đếm các ngày của bạn: Hãy lập một danh sách những việc khôn khéo nhất mà bạn có thể đầu tư cuộc đời của mình vào đó.
Phải đặc biệt với những điều bạn có thể làm trong tuần lễ nầy với những ngày của bạn để tạo ra một sự khác biệt có giá trị lâu dài.
Bạn có những tài nguyên nào ở chặng đường sống nầy bạn có thể đem sử dụng để thu nhỏ những tiếc nuối và phóng to những cơ hội của bạn? Ai sẽ là mục tiêu tốt nhứt cho việc sử dụng các nguồn tài nguyên của bạn?
“Cầu xin Chúa dạy chúng tôi biết đếm các ngày chúng tôi, hầu cho chúng tôi được lòng khôn ngoan” Thi thiên 90:12
Nào, hôm nay là ngày sinh nhật của tôi! Đừng thắc mắc . . . tôi không nghĩ có bao nhiêu ngọn nến tôi phải cắm trên ổ bánh nữa là. Nhưng luôn luôn thì như thế. Có lúc tôi rất ưa thích những ngày sinh nhật. Lên 5 tuổi thực sự là rất to tát. Tôi không thể đợi đến qua hết những ngày sinh nhật mới giúp tôi đủ tư cách lên trung học, lấy bằng lái xe, rồi trở thành một người lớn đúng nghĩa! Trở lại với điều đó, người nào được 35 tuổi dường như là đã già rồi.
Nhưng chúng ta hãy đối diện với nó, thời gian cứ trôi đi. Rồi khi nhìn vào trong gương, bạn bắt đầu cảm thấy cái già kia nó đang phi ngang qua mặt của bạn vậy! Tiếng gọi thực sự đánh thức khi bạn nhận lời mời trong bức thư đến với Hội Những Người Mỹ Hưu Trí và rồi đứng vào hàng ngũ những người cao tuổi. Tôi ghét cái giọng rổn rảng kia, nhưng cho đến nay tôi từ chối không tham gia vào câu lạc bộ người cao tuổi hay xưng nhận những sự sút giảm của mình!
Thế rồi tôi đạt tới chỗ nhận biết rằng có điều chi đó quan trọng trong việc cắm mốc trong cuộc sống. Họ buộc chúng tôi phải dừng lại lâu đủ để xem coi chúng tôi đang sống ở chỗ nào trong cuộc sống rồi lượng xem ý nghĩa thực của những điều chúng tôi đang cống hiến và chú ý. Khi tôi chạm đến cột mốc 35 tuổi, tôi nhớ mình cảm thấy giống như một đứa trẻ đang cầm trong tay tờ 5$US rồi không cứ cách nào đó đã xài hết phân nửa số tiền ấy để rồi chỉ còn lại có 2$50. Tôi hình dung, không biết có phải mình chỉ còn có nửa cuộc đời hay không nữa!?! Tôi muốn sử dụng nó theo những cách thức mang lại kết quả và khôn ngoan. Tôi muốn thu nhỏ những tiếc nuối và phóng to tối đa những cơ hội của mình. Những thứ có tầm quan trọng dài hạn như vợ con tôi trở nên quan trọng hơn cho tôi. Tôi phải sử dụng tiền bạc như thế nào và ở chỗ nào để có ý nghĩa long trọng hơn. Và công việc của Đấng Christ qua tôi đã trở thành thứ ưu tiên lớn lao hơn so với bao điều khác.
Khi suy nghĩ về công việc của Chúa Jêsus, tôi được nhắc nhớ rằng những ngày sinh nhật cũng giúp chúng tôi in trong trí cứ từng năm một chúng tôi càng đến gần hơn với số phận sau cùng của mình. Một trong những việc khôn ngoan nhất mà chúng ta có thể làm là nhớ rằng việc duy nhứt có giá trị thực sự là những gì chúng ta làm cho cõi đời đời. Khi sử dụng thì giờ, các ta-lâng, tình cảm, năng lực, và tiền bạc vì cớ Chúa Jêsus trên địa cầu nầy sẽ kết quả trong việc được ban thưởng ở trên trời.
Hãy tưởng tượng việc bước vào bờ bên kia rồi nhận ra rằng chúng ta chẳng mang được giá trị đời đời nào theo với chúng ta. Hãy suy nghĩ đến việc nhìn vào mặt Chúa Jêsus rồi nhận ra rằng những thứ duy nhứt chúng ta có với mình là gỗ, cỏ khô, và rơm rạ đời nầy (I Côrinhtô 3:10-15). Nếu chúng ta không để cho những cột mốc cuộc sống nhắc cho chúng ta nhớ chúng ta đang gần gũi với thiên đàng là dường nào, có thể chúng ta phạm sai lầm trong việc dốc đổ đời sống của mình vào loại hố không đáy chẳng thực sự tạo ra khác biệt chi cả.
Cảm tạ Đức Chúa Trời vì những ngày sinh nhật! Chúng nhắc cho chúng ta nhớ rằng cuộc sống thì ngắn ngủi và thiên đàng đang ở gần lắm. Nếu bạn xem trọng chúng, có thể bạn rơi vào trường hợp đưa nó về nhà với một cái túi trống trơn.
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN…
Hãy đếm các ngày của bạn: Hãy lập một danh sách những việc khôn khéo nhất mà bạn có thể đầu tư cuộc đời của mình vào đó.
Phải đặc biệt với những điều bạn có thể làm trong tuần lễ nầy với những ngày của bạn để tạo ra một sự khác biệt có giá trị lâu dài.
Bạn có những tài nguyên nào ở chặng đường sống nầy bạn có thể đem sử dụng để thu nhỏ những tiếc nuối và phóng to những cơ hội của bạn? Ai sẽ là mục tiêu tốt nhứt cho việc sử dụng các nguồn tài nguyên của bạn?