Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012

Cái Chạm Thế Hệ


Cái Chạm Thế Hệ

            "Còn ta đây, cũng chẳng phạm tội cùng Đức Giê-hô-va mà thôi cầu nguyện cho các ngươi. Ta sẽ dạy các ngươi biết con đường lành và ngay" (I Samuên 12:23).
            Tôi luôn bị cuốn hút bởi những truyện tích nói tới hạng người mà Đức Chúa Trời đã chọn để sử dụng trong các phương thức thật đặc biệt. Hai trong những vị anh hùng của tôi là Charles và John Wesley. Charles đã viết ra hàng trăm bài thánh ca, phần nhiều trong số đó vẫn còn được Cơ đốc nhân hát lên trên khắp thế giới. Sau khi quan sát lễ đăng quang của Vua nước Anh và nghe thấy quần chúng đứng xếp hàng trên các đường phố ca hát ngợi khen nhà Vua, Charles đã viết ra lời hát nầy: “Ôi, hàng ngàn lưỡi cất tiếng hát ngợi khen Đấng Cứu Chuộc cao cả của tôi”. Anh của tôi là John đã phó thách đời sống mình để đem Tin Lành đến Anh quốc và qua biên giới nước Mỹ trên lưng ngựa. Bạn và tôi đều mắc nợ John Wesley hôm nay vì tình cảm của ông ấy dành cho Tin Lành.
            Nhưng tôi thấy ấn tượng hơn khi xem xét đức tin thuộc hạng anh hùng của thân mẫu họ, là Susanna. Bà mẹ có 19 người con, bà hiểu rõ tầm quan trọng của việc dấy lên một thế hệ tin kính, bất chấp người chồng trác táng không bao giờ có mặt ở nhà. Với mọi sự nhọc nhằn của mình, bà có mọi lý do để than phiền và đắm mình trong việc tự thương hại và cay đắng, song thay vì thế, bà đã trung tín cầu thay cho các con mình và cài ở trong chúng một sự khao khát muốn hầu việc Chúa. Từng ngày một, bà nhóm các con lại ở quanh mình rồi đọc Kinh thánh cho chúng nghe và dạy dỗ chúng mọi đường lối của Ngài. Đời sống của bà làm minh họa cho lời lẽ của Samuên: Còn ta đây, cũng chẳng phạm tội cùng Đức Giê-hô-va mà thôi cầu nguyện cho các ngươi. Ta sẽ dạy các ngươi biết con đường lành và ngay (I Samuên 12:23).
            Một trong những chương trình của Đức Chúa Trời cho gia đình của chúng ta là cung ứng một môi trường để chuẩn bị cho thế hệ kế tiếp bằng cái chạm tin kính, và bạn sẽ muốn gần gũi với chương trình ấy và Satan sẽ không thấy hài lòng về chương trình đó. Trải qua lịch sử, chúng ta có thể nhìn thấy mọi nổ lực của Ngài dẫn tới cái chạm thế hệ của dân sự Đức Chúa Trời. Bắt đầu với Ađam và Êve, con cháu đang ở trong chỗ liều mạng. Sự giết Abên nơi tay của anh ruột mình là minh chứng rằng là Satan sẽ làm bất cứ điều gì để hủy diệt cái chạm của dòng dõi tin kính. Và hắn đã không dừng lại.
            Cái giá cao của cuộc sống đã tạo ra thứ gia đình có hai việc làm rất phổ biến hôm nay thậm chí giữa vòng những người tin theo Đấng Christ. Nhiều gia đình cần hai việc làm chỉ để sống còn mà thôi. Kết quả là, thời gian đủ dành cho con cái chúng ta sẽ phải chịu khổ. Để chúng ở nhà để tự chúng loay hoay với cái máy tính, còn ít khổ hơn là để chúng chơi các thứ trò chơi khác trên sàn nhà, trao tấm lòng của chúng vào thứ rác rưỡi nguy hiểm mà mạng Internet cung ứng cho. Con cái của chúng ta đang ở trong mối nguy hiểm của việc chịu khổ lâu dài vì cớ những gì chúng gõ vào bàn phím. Chưa nhắc tới những thứ chúng ta cho phép chúng xem trên truyền hình, lắng nghe trên iPod của chúng hoặc những kẻ mà chúng ta để cho chúng sinh hoạt với nữa.
            Làm cha mẹ là một công việc tốn rất nhiều thời gian và giữa vòng những nhiệm vụ khó khăn nhất trong cuộc sống. Bất cứ khi nào có những việc thực sự trở khó khăn trong gia đình chúng tôi, Martie vợ tôi và tôi thường nhìn nhau rồi nói: “Rồi cũng qua thôi!” Và đúng như thế, sự việc thực sự qua rất nhanh. Bạn đang có thế hệ kế tiếp trong tầm nắm bắt của mình chỉ trong một thoáng qua nhanh. Hãy làm hết sức mình vì cái thoáng qua nhanh đó. Y như chúng nói: carpe diemhãy nắm lấy cơ hội!
            Có Susanna Wesley khác trong nhà chăng? Tới phiên của bạn đấy! Ai biết được nhiều việc lớn mà Đức Chúa Trời đã chất chứa cho con cái của bạn hay cho lớp người trẻ đang chịu ảnh hưởng của bạn.
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN…
·       Bạn có thấy không cứ cách nào đó mọi nổ lực của Satan đang ngăm dọa cái chạm thế hệ trên xứ sở của bạn chăng?  Nơi người lân cận của bạn?  Trong gia đình bạn?
·       Hãy đọc Châm ngôn 3:1-6.  Theo phân đoạn Kinh thánh nầy, khi hay biết được viễn cảnh của đứa con hay một bậc phụ huynh, bạn sẽ làm gì để giúp làm dấy lên một thế hệ tin kính?
·       Con cái tiếp thu nhiều từ những gì chúng nhìn thấy nơi chúng ta hơn là từ những thứ chúng lắng nghe từ chúng ta. Con cái của bạn tiếp thu được những sự thực quan trọng nào bởi những gì chúng nhìn thấy trong đời sống của bạn? Phải đặc biệt đấy!
·       Khi nào là lần sau cùng bạn nhìn nhận rằng những thứ con cái bạn nhìn thấy bạn làm là sai và bạn ao ước mình sẽ là một môn đồ tốt hơn của Chúa Jêsus?
·       Khi nào là lần sau cùng bạn nhìn nhận rằng bạn đã làm cho chúng thất vọng và bạn hứa sẽ trở thành một bậc phụ huynh tốt hơn?
·       Có phải bạn muốn được con cái mình ưa thích hay có phải bạn muốn mình được tôn trọng? Hãy nhớ, làm cha mẹ không phải là một cuộc thi để được lòng người ta đâu nhé! Tình yêu chơn thật có khi nói “no” (không) đấy.
·       Có những tổ chức trong khu vực của bạn chia sẽ hy vọng và sự trợ giúp của Đức Chúa Trời với loại gia đình trong cơn khủng hoảng không? Hãy cầu xin Đức Chúa Trời chỉ cho bạn làm cách nào để bạn dấn thân vào.

Đừng Cho Gấu Ăn


Đừng Cho Gấu Ăn

            Hãy hát, hãy hát cho Ngài những bài ca! Khá nói về các việc lạ lùng của Ngài. Hãy khoe mình về danh thánh Ngài; Nguyện lòng kẻ nào tìm cầu Đức Giê-hô-va được khoái lạc! Thi thiên 105:2-3
            Mỗi năm có hơn 3, 5 triệu người đến viếng Công Viên Quốc Gia Yellowstone. Công viên đặt nhiều bảng hiệu ghi: “Đừng Cho Gấu Ăn”, song khách tham quan lại thường làm công việc đó. Kết quả là, mấy con gấu trở nên biếng nhác không chịu tìm kiếm thức ăn nữa. Vì vậy, việc đáng buồn là có một số gấu đã chịu đói đến chết ở trong rừng — là nơi có đầy đủ dinh dưỡng nhất — khi các du khách không có mặt ở đó để cho chúng ăn nữa.
            Bạn có bao giờ muốn có một ít dinh dưỡng thuộc linh đến từ Đức Chúa Trời không? Nhiều người trong chúng ta đang sống giống như mấy con gấu kia khi đến lúc phải đồng đi với Chúa Jêsus. Chúng ta muốn có đủ thứ trao tay cho chúng ta, đến thẳng từ Đức Chúa Trời — không cần phải thắc mắc chi hết. Chúng ta cứ giữ việc tìm kiếm các món ăn liền thuộc linh về sự dính dáng trực tiếp của Ngài trong đời sống của chúng ta.
            Đánh giá chất lượng mối quan hệ của chúng ta với Đức Chúa Trời qua tần số và cường độ những thời điểm chúng ta thấy Ngài chạm tới đời sống chúng ta và làm thay đổi mọi sự là một điều rất lý thú. Điều nầy khiến cho chúng ta có khuynh hướng nhắm vào thái độ: “Mới đây, Ngài đã làm gì cho tôi?” Khi Đức Chúa Trời không chìu theo mọi mong đợi của chúng ta, chúng ta sa vào sự chán nản, nghi ngờ, và thậm chí có một nhận định khác thường về Ngài.
            Phải thừa nhận rằng, thật là dễ cảm thấy bị lừa dối do thiếu vắng đi những món quà thuộc linh đó. Nếu tôi nghe Bob nói tới cách thức Đức Chúa Trời cung ứng một nhà tài trợ ẩn danh cho thanh toán thế chấp của ông đúng thời hạn, tôi bắt đầu tự hỏi lý do tại sao Đức Chúa Trời không hề làm một việc như thế cho tôi. Nghe có quen không?
            Thế rồi, chúng ta đọc các truyện tích trong Kinh thánh nói tới các nhân vật đã kinh nghiệm công việc lạ lùng của Đức Chúa Trời làm trong đời sống của họ. Khi Ápraham và Sara đã quá già không thể có con được, Đức Chúa Trời đã can thiệp và đã làm một việc thật là ngoạn mục. Sau đó, khi Đức Chúa Trời bảo Ápraham phải dâng Ysác làm của lễ, Đức Chúa Trời đã hiện ra trong một phương thức thật kỳ diệu và buông tha mạng sống cho Ysác.
            Vì vậy, thật là dễ tự hỏi tại sao Đức Chúa Trời không hành động trong đời sống chúng ta theo cách Ngài đã làm với Ápraham. Nhưng trước khi bạn nghĩ Ápraham có chỗ trăn trở, hãy nhớ rằng những lần can thiệp của Đức Chúa Trời đã được ghi lại trung bình cứ mỗi 15 năm một lần trong đời sống của Ápraham! Chỉ hãy tưởng tượng mình là Ápraham và sống 15 năm trời không có quyển Kinh thánh, không có việc ngự vào lòng của Đức Thánh Linh, không có bạn bè thuộc linh, và chẳng có một lời nào ra Đức Chúa Trời cả xem.
            Kinh nghiệm của Ápraham cho thấy rằng Đức Chúa Trời hiếm khi xâm nhập vào các đời sống với những sự tỏ ra quyền phép của Ngài. Ao ước của Đức Chúa Trời là muốn được chúng ta yêu mến và tôn vinh không phải vì các thứ trao tay, mà vì Ngài là xứng đáng cho sự ngợi khen và lòng trung thành không hề vơi của chúng ta bất chấp những gì Ngài làm hay không làm cho chúng ta. Đấy là lý do tại sao Thi thiên 105:2-3 khích lệ chúng ta: Hãy hát, hãy hát cho Ngài những bài ca! Khá nói về các việc lạ lùng của Ngài. Hãy khoe mình về danh thánh Ngài; Nguyện lòng kẻ nào tìm cầu Đức Giê-hô-va được khoái lạc! Khi thời điểm đến, không phải là Ngài sẽ chẳng trợ giúp cho bạn đâu. Ngài yêu thương bạn và quả thật sẽ tiếp trợ và bảo hộ cho. Nhưng quan điểm của chúng ta về Cơ đốc giáo sẽ bị biến dạng khi nhìn xem Đức Chúa Trời là một người cha ngọt ngào, sẵn sàng nhảy vào mỗi lúc chúng ta tưởng chúng ta cần một sự trợ giúp từ nơi Ngài. Đôi khi tôi tự hỏi, nếu thiên đàng có một tấm biển ghi như thế nầy: “Đừng cho các Cơ đốc nhân ăn!” với hàng chữ in đậm: “Họ sẽ nghĩ mọi sự chỉ là kẹo đấy thôi”!
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN…
· Bạn có bao giờ thử quan hệ với ai đó có thái độ: “mới đây, bạn đã làm gì cho tôi” chưa? Việc ấy tác động vào mối quan hệ của bạn như thế nào? Thái độ nầy tác động mối quan hệ của một người với Đức Chúa Trời như thế nào?
· Có phải bạn khao khát một sự tỏ ra quyền phép của Đức Chúa Trời? Hãy đọc Gióp 38–41. Phân đoạn Kinh thánh nầy làm thỏa lòng mong ước của bạn như thế nào?
· Hãy xác định một số phương thức trong đó Đức Chúa Trời đã “tỏ ra” trong đời sống bạn qua lời cầu nguyện được nhậm. Hãy viết ra một bài thơ cảm tạ Ngài. Trước khi bạn bắt đầu, hãy đọc I Sử ký 16:8-36 để có được sự khích lệ.
· Hãy đọc câu chuyện nói tới đời sống của Ápraham trong Sáng thế ký 12–25. Khi ấy, hãy đọc Hêbơrơ 11:8-19. Ápraham được ghi nhớ như thế nào trong Tân Ước?


Lối Thoát


Lối Thoát

            “Nầy, Chúa muốn sự chân thật nơi bề trong; Chúa sẽ làm cho tôi được biết sự khôn ngoan trong nơi bí mật của lòng tôiThi thiên 51:6
            Đó là lúc phải xưng tội.
            Bối cảnh đang lái xe — đặc biệt khi tốc độ của tôi vượt quá tốc độ cho phép một chút — kích động một chút bối rối trong lý trí tôi. Chiếc đồng hồ tốc độ đã chạy lố một chút . . . tôi không nghĩ là mình chạy nhanh như thế . . . tôi không biết giới hạn tốc độ là bao nhiêu . . . Tôi đang trên đường đến nhà thờ . . . Tư tưởng đắc thắng ở đàng sau mọi sự đấy là: Tôi tự hỏi mình sẽ làm gì hay nói gì khi nhận lãnh tấm vé phạt?
            Khi tôi suy nghĩ về việc ấy, thực sự tôi bị sốc do tình trạng hợp lý hóa và sự cáo lỗi mau chóng thoạt đến với lý trí khi tôi phạm tội. Lúc đầu, dường như che đậy tội lỗi là tốt hơn thành thực về tình trạng thật của mình. Hãy nói cho tôi biết, tôi không phải có một mình đâu!
            Có lẽ như bạn biết đấy, Thi thiên 51 được viết ra sau khi David kinh nghiệm một sự kiểm điểm lại thực tại. Một loạt những sự lựa chọn đã đẩy vì vua nầy đi xa hơn con đường công bình cho tới chừng nào ông thấy mình rối tung trong mạng lưới che đậy và chữa mình. Sự việc cần đến vị tiên tri, là Nathan, ông nói ra lẽ chơn thật vì ích của Đức Giêhôva, để kéo Vua David trở lại với thực tại và tỏ ra mọi chi tiết bẩn thỉu của tội lỗi ông.
            Trong Thi thiên nầy, David đến với sự tẩy rửa! Và khi ông cầu nguyện, ông nhắc cho chúng ta nhớ rằng Đức Chúa Trời không những là một Đức Chúa Trời hay thương xót, mà Ngài còn là một Đức Chúa Trời đòi hỏi chúng ta phải thành thực với bản thân về tội lỗi của mình. Không một chút gì được trùm phủ bằng sự hợp lý hóa và chữa mình. Không một sự khẳng định nửa vời nào về những sự lựa chọn tội lỗi của chúng ta kết thúc với câu “nhưng đấy không thực sự là lỗi của tôi”. Khi chúng ta phạm tội, Đức Chúa Trời đòi hỏi sự thành thực công khai cả lòng về tội lỗi của chúng ta và trách nhiệm của chúng ta về mọi điều chúng ta đã làm. Chính khi ấy, Ngài sẵn sàng đổ ra ân điển dư dật của sự thương xót hay tha thứ của Ngài.
            Chẳng có một sự dối gạt nào tệ lậu hơn là tự dối gạt. Làm cho mình cảm thấy khá hơn về tình trạng tội lỗi của chúng ta bằng cách che đậy nó với những lời chữa mình què quặt thì giống như khoác lên tử thi một bộ lễ phục vậy. Có thể trông bạn ngon lành lắm trong một lúc, song bào chữa chỉ đem lại rắc rối khi sống với hình thù thực sự của mình mà thôi. Trầm trọng hơn, khi có việc làm thanh tẩy và phục hồi của Đức Chúa Trời trong đời sống của chúng ta mà chúng ta không thể kinh nghiệm được sự ấy. Tại sao chúng ta phải đi trốn chứ? Đức Chúa Trời Ngài sẵn sàng thanh tẩy và tha thứ kia mà! Thành thực về tình trạng thật của mình dẫn tấm lòng của chúng ta đến với công tác thanh tẩy của thập tự giá.
            Và, như David chỉ ra, thay vì sống trong lớp mù sương của sự tự dối gạt, sự thành thực với bản thân mở lòng mình ra ôm lấy sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời. Đối diện với tội lỗi khiến cho chúng ta nhìn biết rằng chúng ta không thực sự khôn khéo như chúng ta nghĩ. Rốt lại, nếu hết thảy chúng ta lanh lợi, chúng ta không đâm đầu vào ở chỗ thứ nhứt. Nhìn nhận tình trạng thật của chúng ta dẫn chúng ta đến chỗ vòng tay ôm lấy nhu cần đến sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời dẫn dắt chúng ta trên hành trình của chúng ta!
            Vì vậy, hãy làm ngạc nhiên viên sĩ quan cảnh sát với một câu nói như: “Ông phạt đúng đấy, tôi vượt tốc độ cho phép và lấy làm tiếc vì không tuân thủ pháp luật” hay nói với bạn hữu hoặc thành viên trong gia đình: “Tôi hoàn toàn sai rồi! Quí vị có tha thứ cho tôi không?” hãy làm thế thay vì bào chữa. Và, quan trọng hơn, chúng ta hãy đạt tới chỗ thanh sạch trước mặt Đức Chúa Trời! Mỗi bước chúng ta thực hiện trong sự công nhận sự thật tội lỗi của mình là một bước đến gần với ân điển thanh tẩy và sự sáng chói khôn ngoan của Ngài hơn.
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN…      
· Hãy đọc Thi thiên 51:1-19. Hãy suy nghĩ về tội lỗi mà bạn đã cho phép xảy có trong đời sống của bạn vì bạn đã hợp lý hóa và bào chữa cho chúng. Hãy thành thực đi: Bây giờ bám lấy tội lỗi hay kinh nghiệm sự thương xót và ân điển tha thứ của Đức Chúa Trời?
· Có phải bạn bằng lòng ngay bây giờ đem mọi tội lỗi của mình đến với Đức Chúa Trời mà chẳng bào chữa chi hết, nhìn nhận trách nhiệm của mình, và nài xin ơn thương xót của Ngài?
· Với một người bạn đáng tin cậy, hãy cầu xin qua lời cầu nguyện ăn năn và sự phục hồi của David trong Thi thiên 51:1-19. Hãy nhìn biết rằng chính Đức Chúa Trời đã tha thứ và phục hồi cho David, Ngài đã sẵn sàng và chờ đợi để tha thứ và phục hồi cho bạn đấy!