Thứ Ba, 28 tháng 12, 2010

MẬT THIẾT ĐẾN NỖI THỎA LÒNG



MẬT THIẾT ĐẾN NỖI THỎA LÒNG
“Đức Chúa Trời ôi! linh hồn tôi mơ ước Chúa, như con nai cái thèm khát khe nước. Linh hồn tôi khát khao Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời hằng sống: Tôi sẽ đến ra mắt Đức Chúa Trời chừng nào?” (Thi thiên 42:1-2)
Theo ý của tôi, mật thiết là một từ thực sự rất hấp dẫn. Sâu lắng bên trong, hết thảy chúng ta đều ao ước muốn có một mối quan hệ thật ý nghĩa làm thỏa mãn linh hồn của chúng ta và xua đi những cái bóng của sự cô đơn. Nhưng nếu chúng ta không cẩn thận, chúng ta sẽ tìm kiếm một mối quan hệ mật thiết chơn thật nơi những chỗ sai lầm. Tư tưởng về quan hệ mật thiết thường gợi lên những hình ảnh trong trí về các lần gặp gỡ đại loại hay hời hợt lắm theo phần thuộc thể, những sự hiến dâng không tốt về đồ lót của phụ nữ, các giá trị chỉ có một đêm, mùi nước hoa colognes, phim ảnh video, những buổi tối đèn mờ và rượu vang, hoặc các lần trao đổi tình dục trên mạng Internet. Ngây thơ hơn nữa, các tư tưởng về mối quan hệ mật thiết của bạn chỉ là tìm kiếm một người bạn tốt có thể trở thành một người bạn đời cho tâm hồn. Nhưng những tình bạn thể ấy thậm chí dù có sâu sắc dường nào, có khi chúng sẽ qua nhanh và hay thay đổi.
Thật là dễ bị quyến rũ vào những sự hiến dâng mật thiết giả tạo chỉ để thấy rằng chúng không phải là những gì linh hồn thực sự khao khát. Thực vậy, mỗi lần chúng ta lẫn vào trong những chỗ như thế nầy, chắc chắn chúng ta sẽ thấy trống không, thất vọng, và thường bị bỏ lại với xấu hổ và tiếc nuối. Đừng chấp nhận một sự thay thế nào hết! Đừng thôi tìm kiếm cho tới chừng bạn đã tìm được bạn đời của linh hồn thực sự làm cho thỏa lòng.
Bạn thắc mắc: “Ai sẽ là người ấy?” Đừng tìm kiếm nữa mà chi, những sự mật thiết đầy dẫy được hiến cho chỉ thấy có trong mối quan hệ được đào sâu với chính mình Đức Chúa Trời. Rốt lại, bạn được dựng nên để có mối quan hệ mật thiết với Ngài. Đấy là những gì Ađam và Êva đã kinh nghiệm trong Vườn Êđen cho tới khi tội lỗi ngăn trở không đến gần được Đức Chúa Trời nữa. Nhưng cảm tạ Chúa, Đức Chúa Trời không bỏ qua, Ngài vẫn ước ao muốn có mối quan hệ mật thiết với bạn. Ngài đã bước vào, rồi cất bỏ hàng rào ngăn trở nhờ sự chết của Con Ngài hầu cho mối quan hệ mật thiết với Ngài được phục hồi trở lại! Và giờ đây Ngài hoan nghênh bạn đến với chính mình Ngài bằng câu nói: “Hãy đến gần Đức Chúa Trời, thì Ngài sẽ đến gần anh em” (Giacơ 4:8) và “Nầy, ta đứng ngoài cửa mà gõ” (Khải huyền 3:20). Ngài đang chờ, đang đợi để bước vào trong và dùng bữa với bạn đấy!
Đức Chúa Trời là Đấng duy nhứt thích ứng trọn vẹn với sự thỏa lòng và Ngài nâng đỡ chúng ta. Sự vui mừng trong mối quan hệ mật thiết thuộc về chúng ta khi chúng ta càng tấn tới sâu sắc hơn trong đó, gắn bó với, và đầy lòng tin cậy nơi Đức Chúa Trời — và chỉ một mình Ngài — là nguồn lực không vơi của chúng ta trong cuộc sống.
Giống như bất cứ một mối quan hệ nào, sự mật thiết với Đức Chúa Trời có một sự năng động làm cho nó được lớn lên. Chúng ta chưa kinh nghiệm sự gần gũi của Ngài chỉ bằng cách nói với Ngài rằng chúng ta yêu mến Ngài, điều ấy quan trọng lắm đấy. Sự mật thiết được gieo ra bằng cách đến gần Ngài trong sự vâng phục; bằng cách yêu mến những gì Ngài yêu mến và thù ghét những gì Ngài thù ghét; bằng cách chia sẻ những ước muốn và các lần phấn đấu sâu sắc nhất với Ngài trong sự cầu nguyện; và bằng cách tỏ ra tình yêu của chúng ta đối với Ngài qua các hành động trung thành, hy sinh, cùng phục vụ tha nhân. Những thái độ và hành động như thế nầy hết thảy đều nói với Đức Chúa Trời: “Con yêu Ngài!” trong các phương thức trong sáng và hiển nhiên. Sách Hêbơrơ bảo đảm với chúng ta rằng Đức Chúa Trời là Đấng ban thưởng cho những ai chú tâm tìm kiếm Ngài (11:6). Thật vậy, quan hệ mật thiết với Đức Chúa Trời sẽ thưởng cho tâm linh bạn với sự bình an, tin cậy, một ý thức về hướng đi và mục tiêu, cùng ơn phước nhìn biết rằng bạn đang được yêu, thực sự được yêu, bởi Đấng hứa rằng Ngài sẽ chẳng lìa bạn cũng chẳng bỏ bạn đâu!
Mối quan hệ mật thiết với Đức Chúa Trời không thể bị đem bán ở góc đường kia đâu. Quan hệ ấy cũng không mua được trong siêu thị, không tìm thấy trong kỳ nghĩ ở nước ngoài, hay kiếm được khi phát triển ấn tượng sâu đậm nhất về nghị trình của xã hội. Khi đến với sự vui mừng của mối quan hệ mật thiết, những việc nầy là cách thì thầm của cuộc sống được sánh với sự thỏa lòng của con nai cái, đạt tới chỗ có đặc ân nhìn biết rằng “trong tình yêu không phai ấy, tôi thuộc về Ngài và Ngài thuộc về tôi!”
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN …
+ Bạn có tìm kiếm ai đó và những việc làm thỏa lòng mọi ao ước của tấm lòng bạn không? Nếu có, trong những chiều hướng nào họ đã đánh mất đi lòng trông mong của bạn? Chắc chắn là họ sẽ đấy!
+ Bạn đánh giá mối quan hệ của bạn với Đức Chúa Trời như thế nào? Nếu thiếu vâng phục đã ngăn trở sự mật thiết của bạn với Ngài, hãy cầu nguyện và nài xin Ngài hãy “cảm động bạn vừa muốn vừa làm theo ý tốt của Ngài” (Philíp 2:13).
+ Bạn có thể tỏ ra cho Đức Chúa Trời thấy một tình yêu hôm nay sâu sắc như thế nào không?

Thứ Năm, 23 tháng 12, 2010

QUYỀN PHÉP CỦA NGÔI LỜI



Quyền phép của Ngôi Lời
“Đức Giê-hô-va ôi! tôi bị khổ nạn quá đỗi; Xin hãy làm cho tôi được sống tùy theo lời của Ngài” Thi thiên 119:107
Hôm ấy quả là một ngày đẹp trời trừ ra sự thực sau chín lần thi đấu, tôi tốn rất nhiều thì giờ khi đánh golf. Tôi cảm thấy bối rối trước hai người mà tôi đang chơi gofl với và thực sự thấy thất vọng trong mình. Tại sao tôi cứ tự tra khảo mình với môn golf nầy và gọi đấy là một trò chơi mà tôi không hề quen biết! Nhưng giống như một kẻ thể thao cuồng tín, tôi cứ mãi thêm đau khổ đấy thôi.
Khi tôi rời khỏi câu lạc bộ dựa lưng vào xe của mình, tìm cách khoác lên bộ mặt thật đàng hoàng, tôi thấy bức rức khi đã tốn cả buổi trưa với hai gã có những nan đề khi cuộc chơi golf của tôi trông giống như một điệu nhảy của người da đen vậy.
Cả hai người kia đều có rắc rối về chuyện gia đình, loại rắc rối gây tổn thương cho người tệ hại nhất. Vợ của Robert đã vắt kiệt anh ta qua một cuộc ly dị hết sức đau đớn. Đây là điều mà anh ta không mong muốn và đã tìm cách quay trở lại trong hai năm trời ròng rã. Cô ấy chẳng muốn làm gì với anh ta hoặc cả sự làm hòa nữa.
Còn gã kia (gã đã hạ tôi không chút thương xót ở tăng thứ chín) đã sống nhiều năm trời với một tình huống trong ngôi nhà mà chẳng ai trong chúng tôi dám mơ đến. Vợ của anh ta đang vật vã với tình trạng mất cân bằng về tình cảm và, dù có lần từng là môn đồ của Đấng Christ, giờ đây chẳng muốn chi hết với Chúa Jêsus hay với chồng của mình. Cô ấy vẫn sống với chồng mình, vì vậy bạn có thể tưởng tượng bước vào trong ngôi nhà ấy sau một ngày mệt nhọc tại sở làm để đối mặt với một loạt thách thức mới trong gia đình là thể nào. Anh ta đi nhà thờ một mình. Anh ta ngủ một mình.
Khi tôi dựa lưng vào xe, tôi để ý thấy rằng mấy bạn cùng chơi golf với tôi đang trao đổi với nhau với giọng nói rất lạc quan. Cái điều lôi cuốn sự chú ý của tôi, ấy là họ đang trao đổi về các phân đoạn Kinh thánh mà họ đã chia sẻ với nhau vào tuần trước. Khi họ trưng dẫn các phân đoạn Kinh thánh với nhau, quyền phép của nội dung rất hấp dẫn: “Tôi hằng để Đức Giê-hô-va đứng ở trước mặt tôi; Tôi chẳng hề bị rúng động, vì Ngài ở bên hữu tôi. Bởi cớ ấy lòng tôi vui vẻ, linh hồn tôi nức mừng rỡ; Xác tôi cũng sẽ nghỉ yên ổn” (Thi thiên 16:8-9). “Tôi đã bị hoạn nạn thật lấy làm phải, hầu cho học theo luật lệ của Chúa” (Thi thiên 119:71).
Thật là rõ ràng, họ đang nâng đỡ nhau với quyền phép của Lời Đức Chúa Trời. Nổi sốt sắng của họ về sự nâng đỡ và vui mừng mà họ đang kinh nghiệm trong Đức Chúa Trời và trong Lời của Ngài minh chứng rằng trong thời điểm bối rối, Lời của Đức Chúa Trời là một nguồn yên ủi truyền ra năng lực khác thường vào những hoàn cảnh, nếu như người không biết Lời Chúa họ sẽ rơi vào chỗ buồn nãn.
Tôi phải công nhận rằng tôi chưa hề nghĩ tới việc sử dụng Lời của Đức Chúa Trời để làm chỗ dựa cho tôi khi trận golf của tôi phải tồi tệ. Nhưng tôi được nhắc nhớ thật tươi mới rằng có năng lực khác thường nơi Lời của Đức Chúa Trời cung ứng cho chúng ta lúc rắc rối.
Vì vậy, khi cuộc sống đi tới chỗ đường cùng — hãy đến với Ngôi Lời. Và đừng tự làm hoang vắng mình! Hãy tìm kiếm ai đó đang ở trong chỗ bối rối và làm bạn với nhau về Kinh thánh. Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta và Ngài ban cho chúng ta Lời của Ngài để dẫn chúng ta qua khỏi đó!
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN …
+ Hãy lật xem hết sách Thi thiên cho tới chừng bạn tìm được một đoạn nói tới tấm lòng của bạn. Hãy học thuộc những câu ấy rồi suy gẫm chúng trọn ngày của bạn.
+ Hãy cầu xin với Đức Chúa Trời bằng lời lẽ riêng biểu thị phân đoạn ấy. Hãy chia sẻ phân đoạn đó với một người nào đó cùng cảnh ngộ.
+ Hãy cứ xem đi. Sách Thi thiên là một mỏ vàng chữa bệnh rất hay đấy!

Thứ Tư, 22 tháng 12, 2010

SỐNG THEO "MÀN 1"



Sống theo màn 1
“Đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va chẳng từ chối cho bà một người có quyền chuộc lại” Rutơ 4:14
Trong một vỡ kịch xưa của người Trung hoa, họ thường diễn trên sân khấu có hai màn. Ở màn thứ nhứt, vỡ kịch sẽ mở ra theo chuỗi tự nhiên của kịch bản, trong khi ở màn thứ nhì hồi sau cùng của vỡ kịch sẽ được thể hiện ra. Điều nầy cung ứng cho khán thính giả lợi thế để phân biệt — họ biết rõ cách thức câu chuyện sẽ kết thúc. Thực vậy, không phải là bất thường cho khán giả phải la hét đối với những người diễn kịch ở màn một, cảnh cáo rằng mọi thái độ hay hành vi của họ đã đe dọa kết cuộc tốt đẹp của hồi sau cùng của vở kịch.
Cuộc sống thì có nhiều việc giống như đang diễn ở “màn một” vậy. Khi cuộc sống ở màn một nằm trong chỗ phức tạp, thật là dễ quên bàn tay không thấy được của Đức Chúa Trời đã vận hành rồi để đem lại hồi sau cùng cho sự vinh hiển và ích lợi cho chúng ta.
Sự thể giống như Rutơ và Naômi. “Màn một” của họ không phải là một bức tranh đẹp đâu. Sau cái chết bất ngờ của chồng và hai con trai của bà, Naômi còn lại đó với hai cô con dâu khi còn nhập cư xa quê nhà trong xứ Môáp. Ở thời buổi mà đàn ông là những nhà tiếp trợ chính cho gia đình họ và các con trai là biểu hiện cho danh dự một người phụ nữ, đây chẳng phải là một nan đề nhỏ đâu. Tiếng kêu la ở màn một nơi người góa phụ nầy rất là dễ hiểu. “Đức Giê-hô-va đã giáng họa cho tôi, và Đấng Toàn năng khiến tôi bị khốn khổ” (Rutơ 1:21).
Trong nổi đau thương nhọc nhằn của Naômi, Đức Chúa Trời đã hành động. Qua đáp ứng cao thượng của Bôô đối với nhu cần cùng cực của Naômi đang cần một người bà con có quyền chuộc, Đức Chúa Trời đã có mặt trong quá trình tạo ra một hình ảnh đầy quyền lực chỉ ra công tác giải cứu của Chúa Jêsus hầu chuộc lấy nhiều đời sống chúng ta ra khỏi tình trạng vô vọng. Đấy cũng là sự tể trị của Đức Chúa Trời khi đặt một phụ nữ người Môáp vào gia phổ của Đấng Christ để minh chứng rằng tất cả, bất chấp dòng giống hay chủng tộc, đều được kể đến trong ân điển cứu rỗi của Ngài (Mathiơ 1:5). Làm cách nào Ngài đưa một người nữ Môáp đến thành Bếtlêhem để rồi ở đó nàng sẽ được gắn vào gia phổ của Đấng Christ được chứ? Ngài đã sai Naômi đến xứ Môáp để đem người trở lại! Dù bà có biết như thế hay không, Đức Chúa Trời đã định vị Naômi theo cách được Ngài đại dụng.
Cũng vậy trong bài học ở đây. Khi màn một chưa phải là một một bức tranh sáng sủa, hãy nhớ rằng Đức Chúa Trời là đạo diễn của mọi vai trò được thể hiện trong đời sống của chúng ta. Chúng ta không bị bỏ lại cho những cơn gió số phận. Tôi thích sự thực Ngài không hề để phí những nổi buồn rầu của chúng ta và bàn tay kín giấu của Ngài đang hành động để đổi những nổi buồn của chúng ta ra có ý nghĩa. Rôma 8:28 đoan chắc với chúng ta: “Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định”. Vì thế, hãy vững lòng! Đức Chúa Trời là Đấng đang vận hành ở màn hai bảo đảm cho một kết cuộc vinh hiển và tốt lành.
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN …
Hãy đọc Rôma 8:28-29. Theo câu 29, đâu là mục đích của Đức Chúa Trời cho đời sống của tôi? Mục đích ấy tác động thế nào vào nhận định về điều chi là “ích” cho tôi?
Tôi đối diện với những thách thức nào ở màn 1 trong lúc bây giờ? Thách thức ấy giúp nhìn biết Đức Chúa Trời biết rõ những điều màn hai sẽ đem lại như thế nào?
Nếu đời sống tôi bị phân ra thành những hồi giống như một vỡ kịch, tôi đang ở trong hồi nào trong lúc bây giờ? Màn nào đã diễn ra với kết quả minh chứng là ích cho tôi?

Thứ Năm, 9 tháng 12, 2010

MỘT CHÚT HÊRỐT TRONG HẾT THẢY CHÚNG TA



MỘT CHÚT HÊRỐT TRONG HẾT THẢY CHÚNG TA
“Nghe tin ấy, vua Hê-rốt cùng cả thành Giê-ru-sa-lem đều bối rối” Mathiơ 2:3
Khi các nhà khảo cổ đào bới cung điện của Vua Hêrốt — một toà nhà sang trọng kiêu hãnh bên một cái hồ rộng đủ để neo các chiếc thuyền! Nó đứng trên một ngọn đồi ở phía ngoài thành Bếtlêhem, giúp cho nhà vua quan sát mọi sự đang diễn ra trong thị trấn nhỏ bé ấy. Tiên tri Michê đã nói tới một vua nổi bật lên từ thành Bếtlêhem, và Hêrốt, đứng quan sát từ cung điện của mình, đã sẵn sàng nghiền nát bất cứ thách thức nào đối với ngai vàng của ông ta. Khi mấy thầy bác sĩ đến hỏi thăm về nơi sanh hạ của “vì vua” kia (Mathiơ 2:2), Hêrốt đã ra sức gài bẫy họ dẫn ông đến với Chúa Jêsus. Khi kế hoạch của ông ta thất bại, ông ta đã cho giết hết thảy con trẻ nam dưới 2 tuổi (câu 16). Hêrốt đã từ chối không chấp nhận có ai khác trổi hơn mình.
Giăng Báp tít đang đứng trong chỗ ngược lại. Nhân vật phiêu lưu mặc áo bằng da dê, ăn châu chấu, sống trong sa mạc không phải là ngôi sao biểu diễn giống như Hêrốt đâu. Tuy nhiên, chức vụ của ông đã lôi kéo nhiều đoàn dân đông khi ông rao giảng sứ điệp nói tới sự ăn năn trong công tác dọn đường cho Đấng Mêsi hầu đến. Mác ghi lại rằng tất cả thành Jerusalem đã ra ngoài đồng vắng để nghe ông rao giảng. Thật là dễ dàng cho Giăng lên mình lắm. Tuy nhiên, khi Chúa Jêsus ngày kia tỏ mình ra, Giăng đã hạ mình xuống chuyển mọi sự chú ý hướng về Đấng Christ, ông hô lên: “Kìa, Chiên Con của Đức Chúa Trời, là Đấng cất tội lỗi của thế gian đi!” (Giăng 1:29). Giăng đã kể việc đặt Chúa Jêsus trổi hơn mình là một đặc ân và sẵn sàng chuyển mọi ưu thế nhắm vào Cứu Chúa.
Khi bạn suy nghĩ về hai người đồng thời của Chúa Jêsus, hãy tự hỏi mình: bạn giống ai nhất — Hêrốt hay Giăng? Tôi e, nếu chúng ta thực sự thành thực, có một chút Hêrốt trong hết thảy chúng ta. Chúng ta thường nổ lực bám víu lấy sự vinh hiển riêng và tìm cách ép chế ý chỉ của Chúa Jêsus trong cuộc sống khi ý chỉ ấy đe dọa quyền điều khiển chính vương quốc riêng của chúng ta? Thay vì thế, nếu bạn ngước nhìn thẳng, bạn sẽ giống như Giăng, và vui mừng sấp mình xuống trước Chiên Con là Đấng cất tội lỗi chúng ta đi, đưa mọi chú ý hướng về Ngài — Đấng duy nhứt xứng đáng nhận được sự ấy.
Đồng thời, thân thể của Hêrốt đã được tìm thấy trong khi khảo cổ đào bới. Ngôi sao biểu diễn đã chết mất. Nhưng Chiên Con thì hằng sống! Khi bạn nhìn biết Ngài xứng đáng là dường nào, quả là đặc ân khi được Ngài ngó nghĩ đến!
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN …
+ Bạn trông giống người nào nhất — Hêrốt hay Giăng?
+ Có thái độ hay hành động nào trong tấm lòng hay trong đầu của bạn đang tìm cách dập tắt phép tắc và sự tể trị của Chúa Jêsus không?
+ Bạn giống với Giăng Báptít ở tầm cỡ nào, hướng sự chú ý về Chúa Jêsus thay vì về bản ngã mình? Hãy tìm kiếm những phương thức đặc biệt để làm việc ấy ngay hôm nay đi!

Thứ Tư, 1 tháng 12, 2010

BẠN TƯỞNG MÌNH THỂ NÀO, THÌ BẠN QUẢ THẾ ẤY



BẠN TƯỞNG MÌNH THỂ NÀO, THÌ BẠN QUẢ THẾ ẤY
"Vì hắn tưởng trong lòng thể nào, thì hắn quả thể ấy. Hắn nói với con rằng: Hãy ăn uống đi; Nhưng trong lòng hắn chẳng hiệp cùng con" Châm ngôn 23:7.
Tôi chẳng biết gì về bạn, nhưng có những đêm tôi không sao kềm được lý trí mình lại — nó lần ngược lại bao ngày, quét lại ổ cứng lý trí của tôi, mở ra những lần gặp gỡ, xem lại những tấm hình từng gương mặt của mỗi người mà tôi đã tiếp xúc — có người tốt, có người xấu. Lý trí của chúng ta giống như bộ xử lý Pentium, một mảng kỷ thuật đầy uy lực. Thật vậy, theo Đức Chúa Trời, bạn tưởng mình thể nào, thì bạn quả thế ấy, bạn đấy!
Một vị vua khôn ngoan đã viết: "Vì hắn tưởng trong lòng thể nào, thì hắn quả thể ấy” (Châm ngôn 23:7). Những điều bạn tưởng là một cánh cửa sổ rộng mở cho những gì bạn thực sự tin, tưởng đến, lo toan, và thậm chí thờ phượng nữa. Và chẳng phải ai cũng lập trình lý trí họ để suy tưởng giống như vậy. Có người nghĩ lẽ thật là tương đối. Việc nầy có ý nói rằng đối với họ chẳng có lẽ thật nào là tuyệt đối cả, vì thế bất cứ việc làm nào cũng là tốt hết — chẳng có gì luôn đúng hay luôn sai. Nhiều người khác tưởng chẳng có sự thực nào là chơn thật hết và lẽ thật đến với nhiều khuôn mẫu và sắc màu đa dạng. Đấy là đa nguyên thuyết (pluralism) — nhiều lẽ thật đang tồn tại, bao lâu bạn không khiến tôi phải lặng đi vì lẽ thật của bạn, tôi không buộc bạn phải nuốt lấy lẽ thật của tôi.
Nếu chẳng có lẽ thật và chẳng có gì là tuyệt đối hết, thế thì mọi người có thể làm bất cứ gì họ muốn làm — hoan nghênh đến với buổi liên hoan mà chẳng có một phép tắc gì hết! Nhưng bạn và tôi đều biết rằng, những tư tưởng được cai quản bởi phần mềm thuộc tương đối luận, theo đa nguyên thuyết, hoàn toàn dẫn tới một lối sống đi theo hình chữ chi, ngoằn ngoèo, điên dại, tìm kiếm cái tôi của mình, kết thúc bằng cái chết, ở đó mọi người đều thua thiệt, kể cả bạn nữa đấy.
Cảm tạ Chúa, vì bạn không nhắm vào loại phần mềm không phát ra được những gì nó hứa hẹn. Chúa Jêsus đã phán: “Ta là đường đi, lẽ thật và sự sống” (Giăng 14:6). Câu nói ấy vững chắc thể nào chứ? Câu nói ấy toát ra sự hùng hồn trong suy nghĩ. Đây là vấn đề: Bạn tưởng gì về bản thân, Đức Chúa Trời, thế gian, tình trạng thuộc linh của bạn hoặc thiếu vắng nó, tình dục, trụy lạc trong hôn nhân, tôn giáo hay bất cứ điều chi khác, thực sự biến bạn ra thế ấy. Chúa Jêsus chỉ phán: “Khi ngươi sẵn sàng suy tưởng giống như Đức Chúa Trời suy tưởng về mọi sự trong cuộc sống, hãy tải Lời của Ta xuống đi — Ta là đường đi và lẽ thật”.
Đây là lúc phải khởi động lại! Hãy cài đặt lẽ thật của Lời Đức Chúa Trời vào ổ cứng lý trí của bạn. Ngài sẽ quét các tập tin tư tưởng, các động lực, và các thuộc tánh rồi khiến bạn thành người mới một cách hoàn toàn. Như Phaolô đã nói: “hãy biến hóa bởi sự đổi mới của tâm thần mình!” (Rôma 12:2).
Và trong trường hợp bạn vẫn thấy chưa thuyết phục lắm, hãy nhớ rằng Đức Chúa Trời đã cảnh cáo chúng ta: “Có một con đường coi dường chánh đáng cho loài người; Nhưng cuối cùng nó thành ra cái nẻo sự chết” (Châm ngôn 16:25). Chỉ vì con đường coi dường chính đáng, đừng cho là nó chính đáng nhé. Hãy kiểm tra từng tư tưởng bởi lẽ thật mà Chúa Jêsus đã hiến cho, và khi rơi vào chỗ phải hồ nghi, hãy tìm kiếm Lời của Ngài.
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN …
+ Hãy dành ra vài phút để suy nghĩ về điều chi đang chiếm hữu tư tưởng của bạn trong nhiều ngày nhất. Hãy ghi ra đi, và xem xét những điều bạn đã khám phá.
+ Hãy đọc Thi thiên 139, một lời cầu nguyện của David mời gọi Đức Chúa Trời dò xét ổ cứng tấm lòng ông. Hãy dành thì giờ cầu nguyện về những gì Đức Chúa Trời chỉ ra cho bạn.
+ Tại sao bạn nghĩ sinh hoạt tư tưởng của bạn là quan trọng đối với Đức Chúa Trời?