Thứ Tư, 22 tháng 12, 2010

SỐNG THEO "MÀN 1"



Sống theo màn 1
“Đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va chẳng từ chối cho bà một người có quyền chuộc lại” Rutơ 4:14
Trong một vỡ kịch xưa của người Trung hoa, họ thường diễn trên sân khấu có hai màn. Ở màn thứ nhứt, vỡ kịch sẽ mở ra theo chuỗi tự nhiên của kịch bản, trong khi ở màn thứ nhì hồi sau cùng của vỡ kịch sẽ được thể hiện ra. Điều nầy cung ứng cho khán thính giả lợi thế để phân biệt — họ biết rõ cách thức câu chuyện sẽ kết thúc. Thực vậy, không phải là bất thường cho khán giả phải la hét đối với những người diễn kịch ở màn một, cảnh cáo rằng mọi thái độ hay hành vi của họ đã đe dọa kết cuộc tốt đẹp của hồi sau cùng của vở kịch.
Cuộc sống thì có nhiều việc giống như đang diễn ở “màn một” vậy. Khi cuộc sống ở màn một nằm trong chỗ phức tạp, thật là dễ quên bàn tay không thấy được của Đức Chúa Trời đã vận hành rồi để đem lại hồi sau cùng cho sự vinh hiển và ích lợi cho chúng ta.
Sự thể giống như Rutơ và Naômi. “Màn một” của họ không phải là một bức tranh đẹp đâu. Sau cái chết bất ngờ của chồng và hai con trai của bà, Naômi còn lại đó với hai cô con dâu khi còn nhập cư xa quê nhà trong xứ Môáp. Ở thời buổi mà đàn ông là những nhà tiếp trợ chính cho gia đình họ và các con trai là biểu hiện cho danh dự một người phụ nữ, đây chẳng phải là một nan đề nhỏ đâu. Tiếng kêu la ở màn một nơi người góa phụ nầy rất là dễ hiểu. “Đức Giê-hô-va đã giáng họa cho tôi, và Đấng Toàn năng khiến tôi bị khốn khổ” (Rutơ 1:21).
Trong nổi đau thương nhọc nhằn của Naômi, Đức Chúa Trời đã hành động. Qua đáp ứng cao thượng của Bôô đối với nhu cần cùng cực của Naômi đang cần một người bà con có quyền chuộc, Đức Chúa Trời đã có mặt trong quá trình tạo ra một hình ảnh đầy quyền lực chỉ ra công tác giải cứu của Chúa Jêsus hầu chuộc lấy nhiều đời sống chúng ta ra khỏi tình trạng vô vọng. Đấy cũng là sự tể trị của Đức Chúa Trời khi đặt một phụ nữ người Môáp vào gia phổ của Đấng Christ để minh chứng rằng tất cả, bất chấp dòng giống hay chủng tộc, đều được kể đến trong ân điển cứu rỗi của Ngài (Mathiơ 1:5). Làm cách nào Ngài đưa một người nữ Môáp đến thành Bếtlêhem để rồi ở đó nàng sẽ được gắn vào gia phổ của Đấng Christ được chứ? Ngài đã sai Naômi đến xứ Môáp để đem người trở lại! Dù bà có biết như thế hay không, Đức Chúa Trời đã định vị Naômi theo cách được Ngài đại dụng.
Cũng vậy trong bài học ở đây. Khi màn một chưa phải là một một bức tranh sáng sủa, hãy nhớ rằng Đức Chúa Trời là đạo diễn của mọi vai trò được thể hiện trong đời sống của chúng ta. Chúng ta không bị bỏ lại cho những cơn gió số phận. Tôi thích sự thực Ngài không hề để phí những nổi buồn rầu của chúng ta và bàn tay kín giấu của Ngài đang hành động để đổi những nổi buồn của chúng ta ra có ý nghĩa. Rôma 8:28 đoan chắc với chúng ta: “Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời, tức là cho kẻ được gọi theo ý muốn Ngài đã định”. Vì thế, hãy vững lòng! Đức Chúa Trời là Đấng đang vận hành ở màn hai bảo đảm cho một kết cuộc vinh hiển và tốt lành.
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN …
Hãy đọc Rôma 8:28-29. Theo câu 29, đâu là mục đích của Đức Chúa Trời cho đời sống của tôi? Mục đích ấy tác động thế nào vào nhận định về điều chi là “ích” cho tôi?
Tôi đối diện với những thách thức nào ở màn 1 trong lúc bây giờ? Thách thức ấy giúp nhìn biết Đức Chúa Trời biết rõ những điều màn hai sẽ đem lại như thế nào?
Nếu đời sống tôi bị phân ra thành những hồi giống như một vỡ kịch, tôi đang ở trong hồi nào trong lúc bây giờ? Màn nào đã diễn ra với kết quả minh chứng là ích cho tôi?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét