Thứ Bảy, 1 tháng 12, 2012

Phải Cảm Tạ, Không Cứ Cách Nào



Phải Cảm Tạ,

Không Cứ Cách Nào

“phàm làm việc gì cũng phải tạ ơn Chúa”
            Ngày mai là Lễ Tạ Ơn — lâu nay là ngày lễ mà tôi rất ưa thích. Tôi không rõ lý do tại sao, trừ ra ngày ấy luôn có vẻ rất suông sẻ. Có cái hay là ngày lễ nầy không mang hình thái thương mại hóa giống như Lễ Halloween và Lễ Giáng Sinh. Chẳng có yêu tinh hay mấy đứa trẻ đứng vòi kẹo, và không có trang trí loè loẹt, các danh sách thiệp, mua sắm cho những người thực sự chẳng có gì cần thiết, và không có chuyện dọn dẹp các thứ giấy hộp bị cắt nhỏ v.v…
            Hãy ngã mũ chào mừng Lễ Tạ Ơn! Đây là ngày lễ tàng hình bay dưới màn rađa quảng cáo của những nhà bán lẻ. Mọi sự còn lại là gia đình, gà tây nhồi, nước sốt cranberry, bánh bao, một ngọn lửa lung linh trong lò sưỡi, một trận bóng đá trên truyền hình, và rồi bánh sandwiches và thêm bánh tây nữa. Chẳng có gì nhiều hơn những thứ nầy. Không có gì phải ngạc nhiên khi gọi đó là Lễ Tạ Ơn!
            Cho nên, nếu như bạn không có một gia đình cùng bữa ăn gà tây, mọi sự ấy đang nhắc cho bạn nhớ đấy là Lễ Tạ Ơn. Chúng ta hãy đối diện với Lễ ấy; có nhiều người cảm thấy cô độc rất sâu sắc vào các kỳ lễ. Nếu đây là một năm đặc biệt khó khăn và bạn gặp phải nhiều rối rắm, thì rất dễ cho bạn cảm thấy rằng mình chẳng có gì để mà tạ ơn cả. Và, hãy tin tôi đi — có nhiều người cảm nhận như thế lắm. Những bà góa, người cao tuổi, bậc cha mẹ độc thân, những người lính đang đồn trú nơi xa xôi, người đau ốm, nạn nhân của thảm họa — và bảng danh sách còn dài lắm.
            Trong trường hợp bạn đang suy nghĩ, Đấy là những gì tôi đang cảm tạ — tôi không thích chúng! Tôi có nhiều điều để mà cảm tạ . . . Hãy suy nghĩ lại đi. Trong chỗ sự tể trị của Đức Chúa Trời hơi chùng bước chẳng hạn, bạn và tôi có thể mất đi mọi thứ mà mình ấp ủ. Rồi sao nào? Bỏ không cảm tạ sao? Không, nếu bạn biết mình vẫn còn có cớ để mà cảm tạ. Tôi biết chắc rằng khi chúng ta thực sự cảm thấy buồn bã ở trong lòng, chúng ta không muốn ai đó phải vỗ tay. Điều đó sẽ vùi dập bữa tiệc thương hại đi! Nhưng hãy cho phép tôi thử xem.
            Nếu bạn có Chúa Jêsus và sự hiện diện mạnh mẽ của Ngài trong đời sống của bạn. . .
            Nếu bạn có Lời của Ngài để yên ủi và quyết chắc với bạn rằng mọi sự không ở trong chỗ mất mát và nổi thất vọng của bạn là vùng đất phì nhiêu, ở đó Đức Chúa Trời thường làm việc để đem lại ơn phước và có được sự vinh hiển của Ngài và ích cho bạn. . .
            Nếu bạn tin rằng đây không phải là thế giới duy nhứt bạn đang có và Ngài đã trả giá để cho bạn đến với một thế giới đời đời tốt đẹp hơn . . .
            Nếu bạn tin rằng khóc lóc đến trọ ban đêm và buổi sáng bèn có sự vui mừng . . .
            Nếu bạn vẫn có thể cầu nguyện . . .
            Nếu bạn có thể cung ứng sự giúp đỡ cho ai đó đang có cần. . .
            Nếu bạn không để mất thứ chi thực sự đáng kể trong đời sống  của bạn . . .
            Thế thì hãy chỗi dậy rồi khởi sự ngợi khen. Đó là phép trị liệu.
            Còn những người nào trong chúng ta dâng lời cảm tạ vì cớ sức khỏe tốt, bạn hữu, tiền bạc, nhà cửa, và gà tây, chúng ta có việc gì đó phải tiếp thu ở đây. Những thứ mà chúng ta thực sự đáng phải cảm tạ đúng là tài sản tốt lành chúng ta không thể mất do Chúa Jêsus ban cho chúng ta đến đời đời!
            Vì vậy, chúng ta hết thảy hãy tạ ơn! Và phải biết chắc rằng bảng danh sách những thứ cần phải cảm tạ được đôn lên cao bởi các việc tốt lành mà Đức Chúa Trời trong ân điển của Ngài đã cung ứng cho bạn.
            Lễ Cảm Tạ Phước Hạnh!



Thứ Năm, 4 tháng 10, 2012

Cái Chạm Thế Hệ


Cái Chạm Thế Hệ

            "Còn ta đây, cũng chẳng phạm tội cùng Đức Giê-hô-va mà thôi cầu nguyện cho các ngươi. Ta sẽ dạy các ngươi biết con đường lành và ngay" (I Samuên 12:23).
            Tôi luôn bị cuốn hút bởi những truyện tích nói tới hạng người mà Đức Chúa Trời đã chọn để sử dụng trong các phương thức thật đặc biệt. Hai trong những vị anh hùng của tôi là Charles và John Wesley. Charles đã viết ra hàng trăm bài thánh ca, phần nhiều trong số đó vẫn còn được Cơ đốc nhân hát lên trên khắp thế giới. Sau khi quan sát lễ đăng quang của Vua nước Anh và nghe thấy quần chúng đứng xếp hàng trên các đường phố ca hát ngợi khen nhà Vua, Charles đã viết ra lời hát nầy: “Ôi, hàng ngàn lưỡi cất tiếng hát ngợi khen Đấng Cứu Chuộc cao cả của tôi”. Anh của tôi là John đã phó thách đời sống mình để đem Tin Lành đến Anh quốc và qua biên giới nước Mỹ trên lưng ngựa. Bạn và tôi đều mắc nợ John Wesley hôm nay vì tình cảm của ông ấy dành cho Tin Lành.
            Nhưng tôi thấy ấn tượng hơn khi xem xét đức tin thuộc hạng anh hùng của thân mẫu họ, là Susanna. Bà mẹ có 19 người con, bà hiểu rõ tầm quan trọng của việc dấy lên một thế hệ tin kính, bất chấp người chồng trác táng không bao giờ có mặt ở nhà. Với mọi sự nhọc nhằn của mình, bà có mọi lý do để than phiền và đắm mình trong việc tự thương hại và cay đắng, song thay vì thế, bà đã trung tín cầu thay cho các con mình và cài ở trong chúng một sự khao khát muốn hầu việc Chúa. Từng ngày một, bà nhóm các con lại ở quanh mình rồi đọc Kinh thánh cho chúng nghe và dạy dỗ chúng mọi đường lối của Ngài. Đời sống của bà làm minh họa cho lời lẽ của Samuên: Còn ta đây, cũng chẳng phạm tội cùng Đức Giê-hô-va mà thôi cầu nguyện cho các ngươi. Ta sẽ dạy các ngươi biết con đường lành và ngay (I Samuên 12:23).
            Một trong những chương trình của Đức Chúa Trời cho gia đình của chúng ta là cung ứng một môi trường để chuẩn bị cho thế hệ kế tiếp bằng cái chạm tin kính, và bạn sẽ muốn gần gũi với chương trình ấy và Satan sẽ không thấy hài lòng về chương trình đó. Trải qua lịch sử, chúng ta có thể nhìn thấy mọi nổ lực của Ngài dẫn tới cái chạm thế hệ của dân sự Đức Chúa Trời. Bắt đầu với Ađam và Êve, con cháu đang ở trong chỗ liều mạng. Sự giết Abên nơi tay của anh ruột mình là minh chứng rằng là Satan sẽ làm bất cứ điều gì để hủy diệt cái chạm của dòng dõi tin kính. Và hắn đã không dừng lại.
            Cái giá cao của cuộc sống đã tạo ra thứ gia đình có hai việc làm rất phổ biến hôm nay thậm chí giữa vòng những người tin theo Đấng Christ. Nhiều gia đình cần hai việc làm chỉ để sống còn mà thôi. Kết quả là, thời gian đủ dành cho con cái chúng ta sẽ phải chịu khổ. Để chúng ở nhà để tự chúng loay hoay với cái máy tính, còn ít khổ hơn là để chúng chơi các thứ trò chơi khác trên sàn nhà, trao tấm lòng của chúng vào thứ rác rưỡi nguy hiểm mà mạng Internet cung ứng cho. Con cái của chúng ta đang ở trong mối nguy hiểm của việc chịu khổ lâu dài vì cớ những gì chúng gõ vào bàn phím. Chưa nhắc tới những thứ chúng ta cho phép chúng xem trên truyền hình, lắng nghe trên iPod của chúng hoặc những kẻ mà chúng ta để cho chúng sinh hoạt với nữa.
            Làm cha mẹ là một công việc tốn rất nhiều thời gian và giữa vòng những nhiệm vụ khó khăn nhất trong cuộc sống. Bất cứ khi nào có những việc thực sự trở khó khăn trong gia đình chúng tôi, Martie vợ tôi và tôi thường nhìn nhau rồi nói: “Rồi cũng qua thôi!” Và đúng như thế, sự việc thực sự qua rất nhanh. Bạn đang có thế hệ kế tiếp trong tầm nắm bắt của mình chỉ trong một thoáng qua nhanh. Hãy làm hết sức mình vì cái thoáng qua nhanh đó. Y như chúng nói: carpe diemhãy nắm lấy cơ hội!
            Có Susanna Wesley khác trong nhà chăng? Tới phiên của bạn đấy! Ai biết được nhiều việc lớn mà Đức Chúa Trời đã chất chứa cho con cái của bạn hay cho lớp người trẻ đang chịu ảnh hưởng của bạn.
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN…
·       Bạn có thấy không cứ cách nào đó mọi nổ lực của Satan đang ngăm dọa cái chạm thế hệ trên xứ sở của bạn chăng?  Nơi người lân cận của bạn?  Trong gia đình bạn?
·       Hãy đọc Châm ngôn 3:1-6.  Theo phân đoạn Kinh thánh nầy, khi hay biết được viễn cảnh của đứa con hay một bậc phụ huynh, bạn sẽ làm gì để giúp làm dấy lên một thế hệ tin kính?
·       Con cái tiếp thu nhiều từ những gì chúng nhìn thấy nơi chúng ta hơn là từ những thứ chúng lắng nghe từ chúng ta. Con cái của bạn tiếp thu được những sự thực quan trọng nào bởi những gì chúng nhìn thấy trong đời sống của bạn? Phải đặc biệt đấy!
·       Khi nào là lần sau cùng bạn nhìn nhận rằng những thứ con cái bạn nhìn thấy bạn làm là sai và bạn ao ước mình sẽ là một môn đồ tốt hơn của Chúa Jêsus?
·       Khi nào là lần sau cùng bạn nhìn nhận rằng bạn đã làm cho chúng thất vọng và bạn hứa sẽ trở thành một bậc phụ huynh tốt hơn?
·       Có phải bạn muốn được con cái mình ưa thích hay có phải bạn muốn mình được tôn trọng? Hãy nhớ, làm cha mẹ không phải là một cuộc thi để được lòng người ta đâu nhé! Tình yêu chơn thật có khi nói “no” (không) đấy.
·       Có những tổ chức trong khu vực của bạn chia sẽ hy vọng và sự trợ giúp của Đức Chúa Trời với loại gia đình trong cơn khủng hoảng không? Hãy cầu xin Đức Chúa Trời chỉ cho bạn làm cách nào để bạn dấn thân vào.

Đừng Cho Gấu Ăn


Đừng Cho Gấu Ăn

            Hãy hát, hãy hát cho Ngài những bài ca! Khá nói về các việc lạ lùng của Ngài. Hãy khoe mình về danh thánh Ngài; Nguyện lòng kẻ nào tìm cầu Đức Giê-hô-va được khoái lạc! Thi thiên 105:2-3
            Mỗi năm có hơn 3, 5 triệu người đến viếng Công Viên Quốc Gia Yellowstone. Công viên đặt nhiều bảng hiệu ghi: “Đừng Cho Gấu Ăn”, song khách tham quan lại thường làm công việc đó. Kết quả là, mấy con gấu trở nên biếng nhác không chịu tìm kiếm thức ăn nữa. Vì vậy, việc đáng buồn là có một số gấu đã chịu đói đến chết ở trong rừng — là nơi có đầy đủ dinh dưỡng nhất — khi các du khách không có mặt ở đó để cho chúng ăn nữa.
            Bạn có bao giờ muốn có một ít dinh dưỡng thuộc linh đến từ Đức Chúa Trời không? Nhiều người trong chúng ta đang sống giống như mấy con gấu kia khi đến lúc phải đồng đi với Chúa Jêsus. Chúng ta muốn có đủ thứ trao tay cho chúng ta, đến thẳng từ Đức Chúa Trời — không cần phải thắc mắc chi hết. Chúng ta cứ giữ việc tìm kiếm các món ăn liền thuộc linh về sự dính dáng trực tiếp của Ngài trong đời sống của chúng ta.
            Đánh giá chất lượng mối quan hệ của chúng ta với Đức Chúa Trời qua tần số và cường độ những thời điểm chúng ta thấy Ngài chạm tới đời sống chúng ta và làm thay đổi mọi sự là một điều rất lý thú. Điều nầy khiến cho chúng ta có khuynh hướng nhắm vào thái độ: “Mới đây, Ngài đã làm gì cho tôi?” Khi Đức Chúa Trời không chìu theo mọi mong đợi của chúng ta, chúng ta sa vào sự chán nản, nghi ngờ, và thậm chí có một nhận định khác thường về Ngài.
            Phải thừa nhận rằng, thật là dễ cảm thấy bị lừa dối do thiếu vắng đi những món quà thuộc linh đó. Nếu tôi nghe Bob nói tới cách thức Đức Chúa Trời cung ứng một nhà tài trợ ẩn danh cho thanh toán thế chấp của ông đúng thời hạn, tôi bắt đầu tự hỏi lý do tại sao Đức Chúa Trời không hề làm một việc như thế cho tôi. Nghe có quen không?
            Thế rồi, chúng ta đọc các truyện tích trong Kinh thánh nói tới các nhân vật đã kinh nghiệm công việc lạ lùng của Đức Chúa Trời làm trong đời sống của họ. Khi Ápraham và Sara đã quá già không thể có con được, Đức Chúa Trời đã can thiệp và đã làm một việc thật là ngoạn mục. Sau đó, khi Đức Chúa Trời bảo Ápraham phải dâng Ysác làm của lễ, Đức Chúa Trời đã hiện ra trong một phương thức thật kỳ diệu và buông tha mạng sống cho Ysác.
            Vì vậy, thật là dễ tự hỏi tại sao Đức Chúa Trời không hành động trong đời sống chúng ta theo cách Ngài đã làm với Ápraham. Nhưng trước khi bạn nghĩ Ápraham có chỗ trăn trở, hãy nhớ rằng những lần can thiệp của Đức Chúa Trời đã được ghi lại trung bình cứ mỗi 15 năm một lần trong đời sống của Ápraham! Chỉ hãy tưởng tượng mình là Ápraham và sống 15 năm trời không có quyển Kinh thánh, không có việc ngự vào lòng của Đức Thánh Linh, không có bạn bè thuộc linh, và chẳng có một lời nào ra Đức Chúa Trời cả xem.
            Kinh nghiệm của Ápraham cho thấy rằng Đức Chúa Trời hiếm khi xâm nhập vào các đời sống với những sự tỏ ra quyền phép của Ngài. Ao ước của Đức Chúa Trời là muốn được chúng ta yêu mến và tôn vinh không phải vì các thứ trao tay, mà vì Ngài là xứng đáng cho sự ngợi khen và lòng trung thành không hề vơi của chúng ta bất chấp những gì Ngài làm hay không làm cho chúng ta. Đấy là lý do tại sao Thi thiên 105:2-3 khích lệ chúng ta: Hãy hát, hãy hát cho Ngài những bài ca! Khá nói về các việc lạ lùng của Ngài. Hãy khoe mình về danh thánh Ngài; Nguyện lòng kẻ nào tìm cầu Đức Giê-hô-va được khoái lạc! Khi thời điểm đến, không phải là Ngài sẽ chẳng trợ giúp cho bạn đâu. Ngài yêu thương bạn và quả thật sẽ tiếp trợ và bảo hộ cho. Nhưng quan điểm của chúng ta về Cơ đốc giáo sẽ bị biến dạng khi nhìn xem Đức Chúa Trời là một người cha ngọt ngào, sẵn sàng nhảy vào mỗi lúc chúng ta tưởng chúng ta cần một sự trợ giúp từ nơi Ngài. Đôi khi tôi tự hỏi, nếu thiên đàng có một tấm biển ghi như thế nầy: “Đừng cho các Cơ đốc nhân ăn!” với hàng chữ in đậm: “Họ sẽ nghĩ mọi sự chỉ là kẹo đấy thôi”!
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN…
· Bạn có bao giờ thử quan hệ với ai đó có thái độ: “mới đây, bạn đã làm gì cho tôi” chưa? Việc ấy tác động vào mối quan hệ của bạn như thế nào? Thái độ nầy tác động mối quan hệ của một người với Đức Chúa Trời như thế nào?
· Có phải bạn khao khát một sự tỏ ra quyền phép của Đức Chúa Trời? Hãy đọc Gióp 38–41. Phân đoạn Kinh thánh nầy làm thỏa lòng mong ước của bạn như thế nào?
· Hãy xác định một số phương thức trong đó Đức Chúa Trời đã “tỏ ra” trong đời sống bạn qua lời cầu nguyện được nhậm. Hãy viết ra một bài thơ cảm tạ Ngài. Trước khi bạn bắt đầu, hãy đọc I Sử ký 16:8-36 để có được sự khích lệ.
· Hãy đọc câu chuyện nói tới đời sống của Ápraham trong Sáng thế ký 12–25. Khi ấy, hãy đọc Hêbơrơ 11:8-19. Ápraham được ghi nhớ như thế nào trong Tân Ước?


Lối Thoát


Lối Thoát

            “Nầy, Chúa muốn sự chân thật nơi bề trong; Chúa sẽ làm cho tôi được biết sự khôn ngoan trong nơi bí mật của lòng tôiThi thiên 51:6
            Đó là lúc phải xưng tội.
            Bối cảnh đang lái xe — đặc biệt khi tốc độ của tôi vượt quá tốc độ cho phép một chút — kích động một chút bối rối trong lý trí tôi. Chiếc đồng hồ tốc độ đã chạy lố một chút . . . tôi không nghĩ là mình chạy nhanh như thế . . . tôi không biết giới hạn tốc độ là bao nhiêu . . . Tôi đang trên đường đến nhà thờ . . . Tư tưởng đắc thắng ở đàng sau mọi sự đấy là: Tôi tự hỏi mình sẽ làm gì hay nói gì khi nhận lãnh tấm vé phạt?
            Khi tôi suy nghĩ về việc ấy, thực sự tôi bị sốc do tình trạng hợp lý hóa và sự cáo lỗi mau chóng thoạt đến với lý trí khi tôi phạm tội. Lúc đầu, dường như che đậy tội lỗi là tốt hơn thành thực về tình trạng thật của mình. Hãy nói cho tôi biết, tôi không phải có một mình đâu!
            Có lẽ như bạn biết đấy, Thi thiên 51 được viết ra sau khi David kinh nghiệm một sự kiểm điểm lại thực tại. Một loạt những sự lựa chọn đã đẩy vì vua nầy đi xa hơn con đường công bình cho tới chừng nào ông thấy mình rối tung trong mạng lưới che đậy và chữa mình. Sự việc cần đến vị tiên tri, là Nathan, ông nói ra lẽ chơn thật vì ích của Đức Giêhôva, để kéo Vua David trở lại với thực tại và tỏ ra mọi chi tiết bẩn thỉu của tội lỗi ông.
            Trong Thi thiên nầy, David đến với sự tẩy rửa! Và khi ông cầu nguyện, ông nhắc cho chúng ta nhớ rằng Đức Chúa Trời không những là một Đức Chúa Trời hay thương xót, mà Ngài còn là một Đức Chúa Trời đòi hỏi chúng ta phải thành thực với bản thân về tội lỗi của mình. Không một chút gì được trùm phủ bằng sự hợp lý hóa và chữa mình. Không một sự khẳng định nửa vời nào về những sự lựa chọn tội lỗi của chúng ta kết thúc với câu “nhưng đấy không thực sự là lỗi của tôi”. Khi chúng ta phạm tội, Đức Chúa Trời đòi hỏi sự thành thực công khai cả lòng về tội lỗi của chúng ta và trách nhiệm của chúng ta về mọi điều chúng ta đã làm. Chính khi ấy, Ngài sẵn sàng đổ ra ân điển dư dật của sự thương xót hay tha thứ của Ngài.
            Chẳng có một sự dối gạt nào tệ lậu hơn là tự dối gạt. Làm cho mình cảm thấy khá hơn về tình trạng tội lỗi của chúng ta bằng cách che đậy nó với những lời chữa mình què quặt thì giống như khoác lên tử thi một bộ lễ phục vậy. Có thể trông bạn ngon lành lắm trong một lúc, song bào chữa chỉ đem lại rắc rối khi sống với hình thù thực sự của mình mà thôi. Trầm trọng hơn, khi có việc làm thanh tẩy và phục hồi của Đức Chúa Trời trong đời sống của chúng ta mà chúng ta không thể kinh nghiệm được sự ấy. Tại sao chúng ta phải đi trốn chứ? Đức Chúa Trời Ngài sẵn sàng thanh tẩy và tha thứ kia mà! Thành thực về tình trạng thật của mình dẫn tấm lòng của chúng ta đến với công tác thanh tẩy của thập tự giá.
            Và, như David chỉ ra, thay vì sống trong lớp mù sương của sự tự dối gạt, sự thành thực với bản thân mở lòng mình ra ôm lấy sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời. Đối diện với tội lỗi khiến cho chúng ta nhìn biết rằng chúng ta không thực sự khôn khéo như chúng ta nghĩ. Rốt lại, nếu hết thảy chúng ta lanh lợi, chúng ta không đâm đầu vào ở chỗ thứ nhứt. Nhìn nhận tình trạng thật của chúng ta dẫn chúng ta đến chỗ vòng tay ôm lấy nhu cần đến sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời dẫn dắt chúng ta trên hành trình của chúng ta!
            Vì vậy, hãy làm ngạc nhiên viên sĩ quan cảnh sát với một câu nói như: “Ông phạt đúng đấy, tôi vượt tốc độ cho phép và lấy làm tiếc vì không tuân thủ pháp luật” hay nói với bạn hữu hoặc thành viên trong gia đình: “Tôi hoàn toàn sai rồi! Quí vị có tha thứ cho tôi không?” hãy làm thế thay vì bào chữa. Và, quan trọng hơn, chúng ta hãy đạt tới chỗ thanh sạch trước mặt Đức Chúa Trời! Mỗi bước chúng ta thực hiện trong sự công nhận sự thật tội lỗi của mình là một bước đến gần với ân điển thanh tẩy và sự sáng chói khôn ngoan của Ngài hơn.
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN…      
· Hãy đọc Thi thiên 51:1-19. Hãy suy nghĩ về tội lỗi mà bạn đã cho phép xảy có trong đời sống của bạn vì bạn đã hợp lý hóa và bào chữa cho chúng. Hãy thành thực đi: Bây giờ bám lấy tội lỗi hay kinh nghiệm sự thương xót và ân điển tha thứ của Đức Chúa Trời?
· Có phải bạn bằng lòng ngay bây giờ đem mọi tội lỗi của mình đến với Đức Chúa Trời mà chẳng bào chữa chi hết, nhìn nhận trách nhiệm của mình, và nài xin ơn thương xót của Ngài?
· Với một người bạn đáng tin cậy, hãy cầu xin qua lời cầu nguyện ăn năn và sự phục hồi của David trong Thi thiên 51:1-19. Hãy nhìn biết rằng chính Đức Chúa Trời đã tha thứ và phục hồi cho David, Ngài đã sẵn sàng và chờ đợi để tha thứ và phục hồi cho bạn đấy!


Thứ Hai, 11 tháng 6, 2012

Hãy Gõ Trống Lên, Làm Ơn Đi . . .


Hãy Gõ Trống Lên, Làm Ơn Đi . . .

            “Ta sẽ ban phước cho người nào chúc phước ngươi, rủa sả kẻ nào rủa sả ngươi; và các chi tộc nơi thế gian sẽ nhờ ngươi mà được phước" (Sáng thế ký 12:3)
            Có những khoảnh khắc trong Kinh thánh tôi muốn dàn dựng lại với đôi chút khác biệt một khi khoảnh khắc đó đến với tôi. Giờ đây, trước khi bạn khởi sự viết báo cho tôi biết tôi là một kẻ dị giáo, làm ơn hãy biết rằng tôi hết lòng tin vào uy quyền của Kinh thánh và sự tể trị của Đức Chúa Trời. Tôi không muốn mình sẽ xẹt đi giống như một tia sét và thiếu sót về thần học của mình!
            Song nếu có người đến hỏi bạn hay tôi về một khoảnh khắc nào đó trong Kinh thánh, chúng ta phải dàn dựng chúng với một ít phô trương hơn. Thí dụ, khoảnh khắc mà Ađam thức giấc nhìn thấy Êva đứng trước mặt mình phải là loại khoảnh khắc “đầy pháo bông, hoa hồng, và đàn vĩ cầm”! Hay khoảnh khắc về sự ra đời của Đấng Christ? Mặc dù Đức Chúa Trời có một mục đích trong đó, có lẽ chúng ta sẽ chọn cái gì đó gây xúc động hơn là chuồng chiên máng cỏ và mấy gã mục đồng.
            Tôi có cùng loại tư tưởng ấy khi tôi đọc qua Sáng thế ký 12:1-3. Cuộc đối đáp nầy giữa Ápraham và Đức Chúa Trời xảy ra ở một nơi nào đó. Tôi nghĩ Ápraham là một vị tộc trưởng lỗi lạc, nhưng vào thời điểm nầy ông là một kẻ du mục lơ mơ chắc chắn là với lai lịch của một người chuyên thờ lạy hình tượng. Thế mà, ở đây trong cuộc trò chuyện giữa Đức Chúa Trời và một con người không giống ai hết, Đức Chúa Trời lập một lời hứa long trời lở đất. Đức Chúa Trời hiện ra và nói cho Ápraham biết rằng ông sẽ trở thành một dân lớn. Khi ấy Đức Chúa Trời hứa — đây là khoảnh khắc mà chúng ta sẽ gõ trống và trổi cả ngàn tiếng kèn lên — qua ông: “các chi tộc trên thế gian sẽ được phước”.
            Đây là một trong những lời tiên tri đầu tiên nói tới sự đến của Đức Chúa Jêsus Christ qua dòng dõi của Ápraham. Hãy nhận lãnh câu nói đó theo cách riêng — bạn và tôi, chúng ta là những môn đồ của Chúa Jêsus ngày nay, là những kẻ nhận lãnh mọi phước hạnh của lời hứa đó.
            Cả hai bảng gia phổ của Chúa Jêsus trong các sách Tin Lành đều lần theo phổ hệ của Ngài ngược về lại Ápraham. Suốt cả Cựu Ước, khi dường như lời hứa ấy đã bị huỷ hoại bởi sự bất trung của dân Israel, Đức Chúa Trời vẫn thành tín lo liệu giữ mãi lời hứa của Ngài với Ápraham. Và rồi thời điểm đã đến khi lời hứa đã được ứng nghiệm. Trên đồi Gôgôtha, chính một dòng dõi của Ápraham bị treo trên thập tự giá, phó sự sống của Ngài cho chúng ta hầu cho, như lời hứa đã nói trước, bạn và tôi sẽ được “phước” với một sự dồi dào sung mãn. Và mọi sự ấy đã khởi đi với lời hứa được lập với một gã du mục lang thang hơn 4.000 năm qua. Không một đám đông cổ cũ hay một ca đoàn thiên sứ nào hết — chỉ có Đức Chúa Trời, lời hứa của Ngài, và một người nhận lãnh chẳng giống ai hết.
            Và đây là những tin tức tốt lành. Đức Chúa Trời vẫn hiện ra để phán với một dân khiêm tốn giống như bạn và tôi. Mỗi lần chúng ta đọc các lời hứa của Ngài cho chúng ta, thì đó là một khoảnh khắc rất quan trọng. Ở đàng sau từng lời hứa và chương trình mà Ngài đề ra cho chúng ta trong Lời của Ngài, có thật nhiều ơn phước. Có thể bạn không nghe thấy nhiều sự phô trương ầm ĩ, nhưng Đức Chúa Trời thành tín với Ápraham sẽ thành tín trong mọi lời hứa của Ngài với bạn! Vì vậy, hãy nhóm cả lại — làm ơn gõ trống lên — Đức Chúa Trời vẫn phán và phân phát ra mọi lời hứa của Ngài! Có phải bạn đang lắng nghe không? Bạn có tin không?
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN …
· Hãy nghĩ tới một lời hứa đặc biệt mà Đức Chúa Trời đã lập với bạn. Có lẽ lời hứa đó là ân điển của Ngài đã đủ cho bạn rồi (II Côrinhtô 12:9), hay sự hiện diện của Ngài luôn luôn ở với bạn 24/7 vì thế bạn không cần phải sợ hãi bất cứ điều gì (Hêbơrơ 13:5). Hãy nghĩ tới lời hứa của Ngài ban cho bạn sự khôn ngoan khi bạn cần tới nó (Giacơ 1:5) và tiếp trợ cho mọi nhu cần của bạn khi bạn sống trung tín với Ngài (Philíp 4:19). Hay có lẽ lời hứa của Ngài là tha tội cho bạn khi bạn xưng chúng ra với Ngài (I Giăng 1:9). Có phải bạn thực sự tin lời hứa đó là thật? Nếu Ngài chờ một chút để chu toàn một lời hứa trong đời sống của bạn, liệu Ngài có còn thấy bạn vẫn giữ lòng tin cậy hay không?
· Bạn mong kinh nghiệm điều gì nếu tấm lòng của bạn tin tưởng trọn vẹn vào sự thành tín của Đức Chúa Trời trong việc giữ lời hứa của Ngài? Những từ ngữ như bình an, nhịn nhục, kiên nhẫn, và ngợi khen sẽ đến trong trí ở trước sự tiếp trợ!
· Bạn có thể bám vào lời hứa của Ngài dầu khi nó chưa ứng nghiệm trong đời sống của bạn?


Thứ Hai, 9 tháng 4, 2012

Một Chỗ Thích Hợp Cho Nhà Vua!

Một Chỗ Thích Hợp Cho Nhà Vua!
“Anh em há chẳng biết mình là đền thờ của Đức Chúa Trời, và Thánh Linh Đức Chúa Trời ở trong anh em sao?” I Côrinhtô 3:16
Khi còn ở thần học viện, tôi làm việc trong vai trò người rung chuông trong một khách sạn sang trọng ở Dallas. Hầu hết những ngày ấy, đây là một công việc khá thú vị, ngoại trừ vào thời điểm Phó Tổng Thống Hoa Kỳ đến tại thị trấn rồi chọn ở lại khách sạn nầy. Ông đã dành toàn bộ tầng lầu. Các đặc vụ an ninh đã tụ lại khách sạn để canh gác cho ông. Toàn bộ thành phố biết rõ nơi ông trú ngụ, và hết thảy chúng tôi, người nào làm việc ở đó đều cảm thấy rất tự hào. Tôi phải công nhận, tôi đã làm việc có đôi chút khó nhọc hơn, nhìn sắc bén hơn, và lo liệu nhiều hiệu quả hơn bao giờ.
Đáp ứng của chúng ta cần phải y như thế khi chúng ta tỉnh thức trước sự kiện Đức Chúa rời đang ngự trong chúng ta. Sự Ngài lựa chọn ngự vào đời sống chúng ta sẽ kích thích chúng ta cư xử và đáp ứng khác biệt hơn chúng ta thường có trước khi chúng ta nghinh đón Ngài ngự vào. Và, đồng thời, sự Ngài ngự vào đó chẳng phải là một sự trú ngụ tạm thời đâu. Ngài từng ngự vào, Ngài phải ngự ở đó! Vì vậy, phải lấy làm long trọng về nơi ngự của Ngài. Và, một khi việc ấy là long trọng, sửa soạn nơi chốn cho Ngài có nghĩa là chúng ta cần phải dọn dẹp nơi ấy cho sạch sẽ, những vấn đề như thanh sạch và nên thánh trở nên thực sự quan trọng.
Đền tạm của Cựu Ước cung ứng hình ảnh long trọng nhất về sự thanh sạch có cần cho nơi ngự của Ngài. Nhiều chương trong sách Xuất Êdíptô ký và Lêvi ký được dành cho những luật lệ về việc xây dựng đền tạm và cách sử dụng nó giữa vòng dân sự của Đức Chúa Trời. Tại sao phải lại là những luật lệ chứ? Để bảo vệ và tạo điều kiện thuận lợi cho sự hiện diện của một Đức Chúa Trời thánh khiết. Để tạo ra một nơi thích hợp cho Đức Chúa Trời ngự trị. Thật là quan trọng khi chú ý rằng sau khi Môise và dân Israel vâng theo mọi sự mà Đức Chúa Trời đã truyền: “sự vinh hiển của Đức Giê-hô-va đầy dẫy đền tạm” (Xuất Êdíptô ký 40:35). Thực tại về sự hiện diện của Đức Chúa Trời ở trong lòng có ý đồ thúc đẩy chúng ta phải vui vẻ theo đuổi một đời sống nên thánh và thanh sạch riêng tư. Cho nên, chẳng có gì ngạc nhiên khi Phaolô nói về việc Đức Chúa Trời đang ngự trị trong chúng ta ở I Côrinhtô 6:19, trong văn mạch nầy nói tới sự thanh sạch về mặt đạo đức. Phierơ đã công nhận điều nầy khi ông giục giã các Cơ đốc nhân đầu tiên: “Anh em đã nên như con cái hay vâng lời, thì chớ có làm theo sự dâm dục, là sự cai trị trong anh em ngày trước, về lúc anh em còn mê muội. Nhưng, như Đấng gọi anh em là thánh, thì anh em cũng phải thánh trong mọi cách ăn ở mình” (I Phierơ 1:14-15). Và giống như các thánh đồ Cựu Ước làm sạch mình ở đền thờ, cũng vậy, đặc ân và trách nhiệm của chúng ta là phải tự làm sạch mình một cách đều đặn để giữ cho chỗ của Ngài được thanh sạch (I Giăng 1:7-9)!
Trước khi Phó Tổng thống đến tại khách sạn của chúng tôi, có những danh sách thật dài nhiều đòi hỏi chúng tôi phải kiểm tra lại trong sự sửa soạn. Quản lý là trách nhiệm để biết chắc mọi sự đã được sạch như cái găng tay trắng! Quản lý nơi ở ấy như thế nào trong đời sống của bạn? Nếu việc ấy là quan trọng đối với vị Phó Tổng Thống, hãy tính xem — việc ấy thực sự là quan trọng cho Nhà Vua là Đấng đang ngự trong bạn đấy!
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN…
· Hãy suy nghĩ đến người nào bạn cảm phục và tôn trọng đang đến viếng nhà bạn. Bạn chuẩn bị như thế nào cho cuộc viếng thăm ấy? Hãy cầu xin Chúa ban cho bạn có cùng ý thức sự tích cực và khẫn cấp về nơi ngự của Ngài trong tấm lòng của bạn.
· Nhìn biết Đức Thánh Linh ngự trong lòng bạn tác động bạn hướng tới sự thanh sạch như thế nào? Có phải có những việc bạn không muốn Ngài nhìn thấy?
· Hãy nhận lấy sự thách thức của chiếc găng tay trắng tinh kia. Hãy để cho Đức Thánh Linh bước vào những lãnh vực đặc biệt trong đời sống của bạn để xem coi có bụi bặm ở đó hay không? Khi ấy, hãy làm theo lời khuyên từ Giacơ 4:8-10: “hãy lau tay mình… hãy làm sạch lòng mình … hãy hạ mình xuống trước mặt Chúa”.

Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2012

Cuộc Sống Ở Màn 1

Cuộc Sống Ở Màn 1
"Đáng ngợi khen Đức Giê-hô-va chẳng từ chối cho bà một người có quyền chuộc lại” Rutơ 4:14
Trong hình thức tuồng kịch cổ của người Trung hoa, các vở kịch thường được trình diễn trên sân khấu có hai màn. Ở màn thứ nhứt, vở kịch sẽ mở ra với sự nối tiếp liên tục của kịch bản, trong khi ở màn 2 hồi sau cùng của vở kịch sẽ được diễn ra ngay tức thời. Điều nầy cung ứng cho khán thính giả một cơ hội để phân biệt — họ vốn biết rõ cách thức câu chuyện sẽ kết thúc. Thực vậy, chẳng có gì là bất thường cho khán thính giả phải quát mắng các diễn viên ở màn 1, cảnh cáo họ vì mọi thái độ hay hành động của họ sẽ đe dọa hậu quả tốt lành ở màn sau cùng của vở kịch.
Cuộc sống cũng có nhiều thứ đang được diễn ở “màn 1”. Khi cuộc sống ở màn 1 đương ở trong chỗ lộn xộn, thật là dễ quên bàn tay không thấy được của Đức Chúa Trời đang vận hành rồi để đem lại màn sau cùng cho sự vinh hiển của Ngài và điều ích cho chúng ta.
Cuộc đời cũng giống như mọi sự đã diễn ra cho Rutơ và Naômi. “Màn 1” của họ không phải là một bức tranh đẹp. Sau cái chết bất ngờ của chồng và hai người con trai của bà, Naômi bị để lại đó với hai người con dâu như một người dân sống nhập cư bên lề trong xứ Môáp. Ở một kỷ nguyên khi đàn ông là người chu cấp chính cho gia đình của họ và các con trai là một vinh dự cho một người đàn bà, đây chẳng phải là một vấn đề nhỏ đâu. Tiếng kêu la ở màn 1 nói tới người góa phụ cơ cực nầy là dễ hiểu thôi. “Đức Giê-hô-va đã giáng họa cho tôi, và Đấng Toàn năng khiến tôi bị khốn khổ” (Rutơ 1:21).
Trong nổi khổ dằn vặt của Naômi, Đức Chúa Trời đang hành động. Qua đáp ứng cao thượng của Bôô đối với nhu cần gay go của Naômi về người bà con có quyền chuộc, Đức Chúa Trời đã có mặt trong tiến trình phác thảo một bức tranh rất năng động về công tác giải cứu của Chúa Jêsus để chuộc lấy đời sống của chúng ta ra khỏi tình trạng vô vọng. Cũng chính sự tể trị của Đức Chúa Trời, Ngài đặt một người nữ Môáp vào trong phỗ hệ của Đấng Christ để minh chứng rằng mọi người, bất chấp chủng tộc hay lai lịch, sẽ được kể đến trong ân sũng cứu rỗi của Ngài (Mathiơ 1:5). Ngài đã đem một người nữ Môáp đến Bếtlêhem bằng cách nào để ở đó nàng sẽ được kể vào trong phỗ hệ của Đấng Christ? Ngài đã sai Naômi qua xứ Môáp để đem một người về! Không cần biết bà có rõ hay không về sự việc nầy, Đức Chúa Trời đã sắp đặt Naômi sao cho để được Ngài đại dụng.
Vì vậy, đây là bài học. Khi màn 1 không phải là một bức tranh đẹp, hãy nhớ rằng Đức Chúa Trời là nhân vật nắm hết mọi sự đang diễn ra trong đời sống của chúng ta. Chúng ta không bị để lại đây cho những ngọn gió của số phận đâu. Tôi thích sự thực cho rằng Ngài không hề để phí mọi nổi đau buồn của chúng ta và bàn tay kín giấu của Ngài đang hành động để đổi buồn rầu của chúng ta thành điều có ý nghĩa.Rôma 8:28 đoan chắc với chúng ta: “Vả, chúng ta biết rằng mọi sự hiệp lại làm ích cho kẻ yêu mến Đức Chúa Trời”. Vì vậy, đừng thất vọng! Đức Chúa Trời là Đấng đang hành động với ở màn 2 bảo đảm một kết cuộc thật tốt lành và vinh hiển.
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN …

· Hãy đọc Rôma 8:28-29. Theo câu 29, đâu là mục đích của Đức Chúa Trời dành cho đời sống của bạn? Câu ấy tác động vào nhận định của tôi về sự “ích” cho tôi như thế nào?
· Tôi đang đối diện với những thách thức nào ở màn 1 trong lúc bây giờ? Điều nầy giúp nhìn biết Đức Chúa Trời biết rõ rồi điều chi màn 2 sẽ mang lại ra sao?
· Nếu cuộc sống của tôi bị chia thành hai màn giống như một vở kịch, tôi đang ở trong màn nào lúc bây giờ?Màn nào sẽ diễn ra với một kết quả minh chứng là ích lợi cho tôi?

Thỏa Thích Trong Các Chi Tiết

Thỏa Thích Trong Các Chi Tiết
“Tôi cảm tạ Chúa, vì tôi được dựng nên cách đáng sợ lạ lùng. Công việc Chúa thật lạ lùng, lòng tôi biết rõ lắm” (Thi thiên 139:14)
Ngày 13 tháng 11 năm 2006, tạp chí Time đăng một bài viết với đề tựa “Các Phát Minh Xuất Sắc Vào Năm 2006”. Đứng đầu danh sách là dịch video vụ trực tuyến, YouTube. Các tuyệt tác công nghệ khác gồm chiếc xe hơi mui trần chạy bằng điện với vận tốc 130 dặm/giờ, một tấm đệm sử dụng nam châm nâng cao khỏi sàn nhà 16 inches, một hồ bơi bơm bằng hơi chạy pin, và tấm gương “ma thuật” gắn trên tường. Khi kết nối với các thiết bị điện tử trong nhà, một khuôn mặt thanh tao xuất hiện trong tấm gương nầy để loan báo cho biết bồn tắm nước nóng đã sẵn sàng hay ai đó đã xen vào đường lái xe của bạn. Cá nhân tôi không thích lắm về con mèo gây dị ứng mới mẻ nầy, nhưng một cổ máy bán hàng tự động thực sự pha trộn, đông lạnh, rồi phân phối kem tươi trong 45 giây thực sự lôi cuốn sự chú ý của tôi!
Bill Gates, Tổng Công Ty Microsoft mới công bố hệ điều hành “Vista” mới của họ, đặt mọi kỷ thuật và cải tiến nầy vào triễn vọng. Trong quyển The Road Ahead, ông nói: “ADN của con người giống như một chương trình máy tính còn tiến bộ sâu xa hơn bất kỳ phần mềm nào đã được chế tạo”. ADN của bạn đã có ở đó kể từ giây phút bạn còn ở trong thai, quy định màu tóc, chiều cao, và hình dạng sóng mũi của bạn. Đặc biệt nó đánh dấu bạn và cung ứng một liên kết rõ ràng qua di sản gia đình của bạn. Đức Chúa Trời đã phú cho các khối vật liệu xây dựng có tính di truyền của chúng ta với cấp độ tinh tế và phức tạp trổi hơn trí suy tưởng vô hạn sáng chói nhất của khoa học. Sự chu đáo của Đức Chúa Trời đến từng chi tiết và sự sáng tạo hấp dẫn có quyền phép đến nỗi nó có thể làm cho tấm lòng hay chỉ trích, phê phán nhất phải im lặng.
Hàng ngàn năm trước sự khai phá ra ADN, tác giả Thi thiên đã ngợi khen Đức Chúa Trời vì bản thiết kế độc đáo của Ngài trong đời sống của chúng ta. Vô số Thi thiên cất tiếng hát ngợi khen công trình của Đức Chúa Trời trong sự sáng tạo — các đại dương tuyệt đẹp, bầu trời đầy sao, và núi non hùng vĩ. Nhưng trongThi thiên 139:1-24 tác giả hoan hỉ nơi công việc cả thể khi Đức Chúa Trời dựng nên đời sống của con người. Sự khen ngợi của ông rất riêng tư: “Tôi cảm tạ Chúa, vì tôi được dựng nên cách đáng sợ lạ lùng”. Ông nhận ra sự sáng tạo của Đức Chúa Trời không những là oai nghi và rộng lớn, mà nó còn vô hạn đặc biệt diệu kỳ nữa.
Điều đó khích lệ tôi trong nhiều phương thức. Nó nhắc cho tôi nhớ rằng tôi không phải là chỗ gom gĩp tình cờ, bừa bãi các thứ vật chất có tính di truyền đâu. Đức Chúa Trời vốn biết rõ tôi, sắp xếp mọi chi tiết của ADN tôi, rồi thể hiện ra mọi chương trình của Ngài về đời sống tôi. Bạn cũng chẳng phải là một thứ tình cờ đâu. Giống như tác giả Thi thiên, bạn đã “được dựng nên cách đáng sợ lạ lùng”. Đời sống của bạn có sự chu đáo trọn vẹn của Đấng Dựng Nên vũ trụ, và bạn rất quí báu đối với Ngài.
Tôi cũng được khích lệ lắm khi nhận biết Đức Chúa Trời đã cung ứng sự chu đáo tận tình như thế nầy không những cho bạn và cho tôi đâu, nhưng, hãy suy nghĩ xem, cho từng người một trong sáu tỉ người trên hành tinh nầy. Ngài viết ra mã di truyền của mọi người. Ngài biết rõ tên tuổi của cha mẹ mọi người, gia đình họ, những tổn thương của họ, sự vui mừng của họ, cùng mọi nhu cần của họ. Ngài có một tình yêu đặc biệt dành cho từng người nào bước đi trên hành tinh nầy rồi sai Chúa Jêsus đến chịu chết cho tội lỗi của người (nam hay nữ), giống như Đấng Christ đã chịu chết cho tội lỗi của bạn và của tôi. Hết thảy chúng ta đều được “dựng nên cách đáng sợ lạ lùng”.
Vì vậy, ngay cả khi chúng ta háo hức tận hưởng công nghệ mới mẻ nhất, sự kỳ diệu lạ lùng thực sự trong đời sống của chúng ta sẽ được dành để cho Đấng Tạo Hóa, Đấng Thiết Kế Bậc Thầy và là Đấng đan dệt chúng ta và ban cho chúng ta sự sống. Nói thực, chẳng có một tiến bộ kỷ thuật nào bất luận ngoạn mục ra sao, thậm chí có thể đạt được tới chỗ ngoạn mục đó. Và cho dù có như thế đi nữa, nó sẽ chẳng chăm sóc và yêu thương bạn được. Tôi sẽ mãi mãi biết ơn thiết kế diệu kỳ của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta không những là công nghệ cao mà cũng còn là trình độ cao nữa!
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN…
· Nhận thức về tính phức tạp của ADN làm thay đổi quan điểm của bạn về mối quan tâm mật thiết của Đức Chúa Trời trong đời sống của bạn như thế nào?
· Có sự khác biệt nào trong nhận định của bạn về bản thân và Đức Chúa Trời khi biết rõ quyền phép sáng tạo của Đức Chúa Trời gói ghém AND lại để hình thành ra bạn?
· Nhận định của bạn như thế nào về nhu cần của con người trên thế gian được hình thành bởi sự hiểu biết Đức Chúa Trời, Ngài biết rõ mật thiết từng người một trong số họ?
· Hãy đọc qua Thi thiên 139:1-24. Hãy dâng lên Đức Chúa Trời lời cầu nguyện mà David đã nói khi kết thúc Thi thiên.