Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2013

MỘT CHÚT HÊRỐT TRONG HẾT THẢY CHÚNG TA

MỘT CHÚT HÊRỐT

TRONG HẾT THẢY CHÚNG TA

            Nghe tin ấy, vua Hê-rốt cùng cả thành Giê-ru-sa-lem đều bối rối Mathiơ 2:3
            Khi các nhà khảo cổ đào bới cung điện của Vua Hêrốt — một cấu trúc sang trọng với một hồ hơi lớn đủ để neo nhiều chiếc thuyền! Cấu trúc ấy nằm trên một ngọn đồi ở ngoài thành Bếtlêhem, địa điểm nầy cho phép nhà vua theo dõi mọi diễn biến của thị trấn nhỏ đó. Tiên tri Michê đã nói tới một vì vua sẽ nổi bật lên từ Bếtlêhem, và Hêrốt, đang quan sát từ cung điện mình, đã sẵn sàng dọn dẹp bất cứ thách thức nào đối với ngai vàng của ông. Khi mấy thầy bác sĩ đến hỏi han về chỗ “nhà vua” mới chào đời (Mathiơ 2:2), Hếrốt đã nổ lực gạt gẫm họ dẫn dắt ông đến với Chúa Jêsus. Rồi khi chương trình thất bại, ông đã giết hết thảy những đứa trẻ nam dưới hai tuổi (Mathiơ 2:16). Hêrốt đã từ chối không chịu đứng hàng thứ nhì.
            Giăng Báptít thì ngược lại. Nhân vật lang thang trong sa mạc, mặc áo bằng da dê, ăn châu chấu, không phải là một ngôi sao biểu diễn như Hêrốt. Tuy nhiên, chức vụ của ông đã kéo nhiều đoàn dân đông đến khi ông rao ra một sứ điệp nói tới sự ăn năn trong khi chuẩn bị đón Đấng Mêsi hầu đến. Mác ghi lại rằng mọi người trong thành Jerusalem đều ra nơi đồng vắng đặng nghe ông giảng. Thật là dễ cho Giăng lên mình. Tuy nhiên, khi Chúa Jêsus xuất hiện một ngày kia, Giăng hạ mình xuống chuyển mọi sự chú ý hướng về Đấng Christ, ông tuyên bố: “Kìa, Chiên Con của Đức Chúa Trời, là Đấng cất tội lỗi thế gian đi!” (Giăng 1:29). Giăng kể đây là một đặc ân khi được đứng sau Chúa Jêsus và sẵn sàng đưa sự nổi bật về phía Cứu Chúa.
            Khi bạn suy nghĩ về hai nhân vật đồng thời của Chúa Jêsus, hãy tự hỏi mình bạn giống ai nhiều nhất — Hếrốt hay là Giăng? Tôi e, nếu chúng ta thật sự thành thực, có một chút Hêrốt trong hết thảy chúng ta. Thường thì chúng ta nổ lực bám víu vào vinh hiển riêng của mình và cố gắng nén ý chỉ của Chúa Jêsus lại trong đời sống của chúng ta khi ý chỉ ấy đe doạ quyền điểu khiển vương quốc riêng của mình? Thay vì thế, nếu bạn cứ ngó thẳng ở đàng trước, bạn sẽ giống như Giăng, rồi vui mừng sấp mình xuống trước Chiên Con là Đấng cất tội lỗi chúng ta đi, hướng mọi sự chú ý về Ngài — là Đấng duy nhứt xứng đáng nhận lấy sự chú ý đó.
            Đồng thời, thân thể của Hêrốt đã được tìm gặp trong cuộc khai quật. Kẻ đứng đầu hàng đã chết. Nhưng Chiên Con là hằng sống! Khi bạn biết Ngài xứng đáng là thể nào, thì được đứng ở sau lưng Ngài quả là một đặc ân!
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN …
+ Bạn giống với ai nhiều nhất vậy — Hêrốt hay Giăng?
      + Có bất kỳ thái độ hay hành động nào trong tấm lòng hay lý trí của bạn đang tìm cách dập tắt quyền tể trị hợp pháp của Chúa Jêsus không?
      + Bạn có giống nhiều với Giăng Báptít, hướng sự chú ý về phía Chúa Jêsus thay vì về bản thân mình? Hãy tìm miến một cách thức đặc biệt nào đó để làm việc ấy ngay hôm nay đi! 

Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2013

Như Con Nai Cái

Như Con Nai Cái

            "Đức Chúa Trời ôi! linh hồn tôi mơ ước Chúa, như con nai cái thèm khát khe nước" Thi thiên 42:1
            Cách đây mấy năm, vợ tôi là Martie cùng với tôi có kinh nghiệm đặc biệt về việc cỡi lạc đà trong sa mạc của Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất. Chúng tôi ngồi lắc lư trên lưng của loài vật xấu xí đó trong một giờ đồng hồ khi chúng tôi ngắm nhìn nét yên tĩnh của sa mạc. Trong quá trình mô tả các thuộc tánh của loài lạc đà, hướng dẫn viên của chúng tôi nhắc rằng chúng có thể sống trong 3 tháng mà không cần uống nước. Rõ ràng là chúng được dựng nên để sống trong sa mạc.
            Đúng là một sự tương phản với nét đẹp, linh dương “loại A” mà tác giả đã có trong trí ở Thi thiên 42:1-11. Chạy nhảy qua nhiều cánh đồng cùng mấy khu rừng, con nai được thoả thích và được nâng đỡ bằng nước trên một cơ sở đều đặn. Nó cần đến nước và dễ khát nước với cuộc sống chạy thật nhanh của nó.
            Chúng ta sống trong sự dư dật nước nhiều hơn giống lạc đà và loài nai. Hiếm hoi ý thức được nhu cần đến Đức Chúa Trời, một số người có thể đi nhiều tháng trời mà chẳng khát khao Ngài. Đối với một số người trong chúng ta, sống là một sự trải dài về tôn giáo và sinh hoạt đời thường mà chẳng ý thức chi về sự nương cậy hoàn toàn nơi Ngài hoặc thành thật khao khát muốn nhận biết Ngài. Vấn đề, ấy là chúng ta chưa kiến thiết cho cuộc sống trong một sa mạc thuộc linh. Chúng ta được dựng nên — được cứu chuộc, thực vậy — cho sự tiếp cận đều đặn, thoả lòng trong sự hiện diện tươi mới của Đức Chúa Trời trong linh hồn của chúng ta.
            Vì vậy, điều chi giữ chúng ta không thực sự khao khát và muốn tìm kiếm Ngài vậy? Trong mọi điều khiến cho chúng ta giống như con lạc đà, chẳng có một việc nào rõ ràng như tội tự cung tự cấp. Chúng ta đã đẩy Chúa Jêsus ra ngoài lề, trong khi chúng ta cứ mãi lo về kinh doanh. Hãy ấp ủ Ngài như người bạn của linh hồn chúng ta và sự cần thiết tối thượng trong cuộc sống không cứ cách nào đó đã vuột khỏi chúng ta. Nhưng việc ấy không tránh được Ngài. Ngài vẫn gõ nơi cửa lòng chúng ta để hiến cho mối tương giao ngọt ngào mà chỉ có Ngài mới có thể đem đến mà thôi (Khải huyền 3:20).
            Chúng ta hãy uống cho no nê, sống trong Chúa Jêsus thì giống nhiều với con nai cái và đừng giống nhiều với con lạc đà kia.
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN …
· Có phải tôi giống nhiều với con lạc đà hơn hay con nai cái hơn? Tại sao?
· Có phải tôi để thì giờ ra với Lời Chúa mỗi ngày? Nếu “có”, tôi đã học được gì rồi? Nếu “chưa”, tại sao tôi lại chễnh mãng lần nầy với Chúa chứ?
· Tôi đã học được gì về tự tự cung tự cấp của tôi? Thánh Linh của Đức Chúa Trời và Ngôi Lời đã làm cho tôi tươi mới như thế nào?



Chủ Nhật, 3 tháng 3, 2013

Thi thiên 1:3: "Theo Đuổi Hạnh Phúc"


Theo Đuổi Hạnh Phúc

            Người ấy sẽ như cây trồng gần dòng nước, sanh bông trái theo thì tiết, lá nó cũng chẳng tàn héo; Mọi sự người làm đều sẽ thạnh vượng(Thi thiên 1:3).
            Cuốn phim The Aviator phác hoạ cuộc sống hấp dẫn của Howard Hughes. Vào thập niên 1930 và 40, ông đã gây ấn tượng mạnh với công chúng bằng những tiến bộ công nghệ hàng không rực rỡ rồi trở thành người giàu có nhất ở nước Mỹ. Dường như ông có mọi sự mà một người có thể mong muốn. Tuy nhiên, ông sống rất đáng thương và bị hành hại với một số bệnh tâm thần sau nầy trong cuộc sống khiến ông thành kẻ hoang tưởng cho tới ngày ông qua đời.
            Cuộc đời của ông là một sự nhắc nhớ rằng khi đến với hạnh phúc, tiền bạc không phải là câu trả lời. Tin tức như thế nầy chẳng có gì là mới mẻ hết. Hầu hết chúng ta đều đồng ý rằng tiền bạc không phải là tấm vé dẫn tới hạnh phúc — tuy nhiên chúng ta hành động giống như chúng ta tin vậy.
            Có những việc giống như miếng mồi của một cuộc đầu tư tốt hơn hay tiền bạc đổ ra vì một việc gì đó, hay cảm xúc rằng nếu tôi chỉ có đủ tiền để mua thứ gì đó ao ước, nó lôi kéo tấm lòng chúng ta đến chỗ phải sống vì tiền. Chúng ta sống giống như những kẻ lang thang lê bước khắp sa mạc của cuộc đời từ ảo ảnh vật chất nầy đến ảo ảnh vật chất khác rồi lấy làm lạ không biết sao chúng ta không cảm thấy hạnh phúc.
            Trong Thi thiên 1:1-6, trước khi tác giả Thi thiên nói cho chúng ta biết chỗ để tìm gặp hạnh phúc mà Đức Chúa Trời hiến cho, chúng ta được truyền cho biết không tìm được chỗ ấy. Giao du với bạn bé bất kỉnh, nghe theo lời khuyên của thứ sách báo và số tử vi thuộc loại tự cứu giúp, và phù hợp với đầu vào văn hoá ở chung quanh chúng ta, hết thảy đều dẫn xuống thứ con đường có kết cuộc là sự chết. Một trong những con đường chủ yếu đưa đến chỗ chết chóc là “làm giàu và sống hạnh phúc”. Không may, ảnh hưởng bất kỉnh không đến chỉ từ hạng người “ở ngoài kia”. Nó tinh tế thấm dần vào trong nhà thờ của chúng ta, những cuộc trao đổi với bạn bè Cơ đốc, và thỉnh thoảng nó đến từ những chỗ như toà giảng cùng các ấn phẩm của nhà thờ. Hãy suy nghĩ xem, lời khuyên xấu dễ nhiễm vào tư tưởng của chúng ta, làm phân tâm sự tập trung của bạn, và làm giảm cảm giác hạnh phúc của bạn. Nếu cuộc theo đuổi của bạn trong cuộc sống là sự thành công về vật chất, hãy nhớ, nó không hữu hiệu với Howard Hughes, và bạn có thể đoán nó cũng chẳng hữu hiệu với bạn nữa đấy.
            Đây là một sự lựa chọn tuyệt vời. Tác giả Thi thiên khẳng định rằng cuộc sống hạnh phước thực sự tìm gặp sự vui mừng và thoả lòng của nó trong việc sống theo đường lối và Lời của Đức Chúa Trời. Chẳng có một sự phước hạnh nào lớn lao hơn ý thức về một lương tâm trong sạch, lương tâm được yêu thương và được dẫn dắt bởi Đức Chúa Trời, và sự giàu có của việc nhận biết rằng cuộc sống đang được sống trong sự an ninh của luật pháp Đức Chúa Trời. Hãy từ chối lời khuyên xấu cho rằng luật lệ của Đức Chúa Trời là loại còng thiêng liêng và hãy vui mừng vì “điều răn của Ngài không phải là nặng nề” (I Giăng 5:3) mà là một nguồn phước và sự vui mừng (Giôsuê 1:8).
            Tìm kiếm hạnh phước thực ư? Hãy vui thích trong luật pháp của Đức GIÊHÔVA và sống theo mọi nguyên tắc của Lời Ngài!
Hành Trình Của Bạn …
· Đâu là xác định về hạnh phúc của thế gian? Nó sánh với định nghĩa của Kinh thánh như thế nào?
· Tác giả Thi thiên nói rằng chúng ta nên suy gẫm luôn về luật pháp của Đức GIÊHÔVA. Đâu là những bước thực tế bạn có thể thực hiện để suy gẫm luôn Lời của Ngài hôm nay? Để khởi sự, hãy học thuộc lòng Thi thiên 1:1-3.
· Có phải bạn cảm thấy rằng bạn có khả năng chìu theo lời khuyên bất kỉnh không? Lần tới một người bạn đáng tin cần lời nói khôn ngoan, phải biết chắc rằng Lời của Đức Chúa Trời là nền tảng cho phần mưu luận của bạn.