Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2013

Như Con Nai Cái

Như Con Nai Cái

            "Đức Chúa Trời ôi! linh hồn tôi mơ ước Chúa, như con nai cái thèm khát khe nước" Thi thiên 42:1
            Cách đây mấy năm, vợ tôi là Martie cùng với tôi có kinh nghiệm đặc biệt về việc cỡi lạc đà trong sa mạc của Vương Quốc Ả Rập Thống Nhất. Chúng tôi ngồi lắc lư trên lưng của loài vật xấu xí đó trong một giờ đồng hồ khi chúng tôi ngắm nhìn nét yên tĩnh của sa mạc. Trong quá trình mô tả các thuộc tánh của loài lạc đà, hướng dẫn viên của chúng tôi nhắc rằng chúng có thể sống trong 3 tháng mà không cần uống nước. Rõ ràng là chúng được dựng nên để sống trong sa mạc.
            Đúng là một sự tương phản với nét đẹp, linh dương “loại A” mà tác giả đã có trong trí ở Thi thiên 42:1-11. Chạy nhảy qua nhiều cánh đồng cùng mấy khu rừng, con nai được thoả thích và được nâng đỡ bằng nước trên một cơ sở đều đặn. Nó cần đến nước và dễ khát nước với cuộc sống chạy thật nhanh của nó.
            Chúng ta sống trong sự dư dật nước nhiều hơn giống lạc đà và loài nai. Hiếm hoi ý thức được nhu cần đến Đức Chúa Trời, một số người có thể đi nhiều tháng trời mà chẳng khát khao Ngài. Đối với một số người trong chúng ta, sống là một sự trải dài về tôn giáo và sinh hoạt đời thường mà chẳng ý thức chi về sự nương cậy hoàn toàn nơi Ngài hoặc thành thật khao khát muốn nhận biết Ngài. Vấn đề, ấy là chúng ta chưa kiến thiết cho cuộc sống trong một sa mạc thuộc linh. Chúng ta được dựng nên — được cứu chuộc, thực vậy — cho sự tiếp cận đều đặn, thoả lòng trong sự hiện diện tươi mới của Đức Chúa Trời trong linh hồn của chúng ta.
            Vì vậy, điều chi giữ chúng ta không thực sự khao khát và muốn tìm kiếm Ngài vậy? Trong mọi điều khiến cho chúng ta giống như con lạc đà, chẳng có một việc nào rõ ràng như tội tự cung tự cấp. Chúng ta đã đẩy Chúa Jêsus ra ngoài lề, trong khi chúng ta cứ mãi lo về kinh doanh. Hãy ấp ủ Ngài như người bạn của linh hồn chúng ta và sự cần thiết tối thượng trong cuộc sống không cứ cách nào đó đã vuột khỏi chúng ta. Nhưng việc ấy không tránh được Ngài. Ngài vẫn gõ nơi cửa lòng chúng ta để hiến cho mối tương giao ngọt ngào mà chỉ có Ngài mới có thể đem đến mà thôi (Khải huyền 3:20).
            Chúng ta hãy uống cho no nê, sống trong Chúa Jêsus thì giống nhiều với con nai cái và đừng giống nhiều với con lạc đà kia.
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN …
· Có phải tôi giống nhiều với con lạc đà hơn hay con nai cái hơn? Tại sao?
· Có phải tôi để thì giờ ra với Lời Chúa mỗi ngày? Nếu “có”, tôi đã học được gì rồi? Nếu “chưa”, tại sao tôi lại chễnh mãng lần nầy với Chúa chứ?
· Tôi đã học được gì về tự tự cung tự cấp của tôi? Thánh Linh của Đức Chúa Trời và Ngôi Lời đã làm cho tôi tươi mới như thế nào?



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét