Sự Trông Cậy Duy Nhứt Của Chúng Ta
“Nhưng anh em là dòng giống được lựa chọn, là chức thầy tế lễ nhà vua, là dân thánh là dân thuộc về Đức Chúa Trời, hầu cho anh em rao giảng nhân đức của Đấng đã gọi anh em ra khỏi nơi tối tăm, đến nơi sáng láng lạ lùng của Ngài” I Phierơ 2:9
Những ngày đầu của tháng 11 là thời điểm bầu cử ở nước Mỹ, khi các cuộc vận động của những nhà chính trị để kiếm phiếu và dân chúng đã bỏ phiếu kín cho các ứng cử viên mà họ ưa thích. Và, thích điều đó hay không, trong một vài năm tới chúng ta sẽ bị sa lầy với bất cứ ai thắng cử. Nếu đấy chẳng phải là loại ứng cử viên của chúng ta, các Cơ đốc nhân có thể sẽ ngã phịch xuống trong đống rác rưỡi.
Khi nghe một số người trong chúng ta phát biểu, bạn nghĩ rằng sự trông cậy duy nhứt của chúng ta về sự công bình và sự tin kính đang nằm trong tay của nhà cầm quyền. Tôi sẽ không bao giờ quên được thời điểm tôi giảng luận cho một nhóm ở Florida về tầm quan trọng của việc sống cho Đấng Christ trong chỗ tăm tối ngày càng đậm của xã hội đang thay đổi chúng ta. Tôi nói: “Nước Mỹ đà thay đổi, và chúng ta sẽ không nhắm vào cái lưng của một nước Mỹ cũ rích nữa” — khi ấy một người ngồi ở băng ghế đầu kêu lên: “Ồ không, không thể như thế được! Nếu đấy là sự thục, chúng ta chẳng còn có hy vọng nữa rồi!”
Một khi sự trông cậy của chúng ta nhắm vào thủ đô ở Washington, DC? Khi nào thì chúng ta khởi suy nghĩ rằng chính công việc của nhà cầm quyền là phải tán thành, khuyến khích, và bảo hộ lẽ thật và các giá trị của Kinh thánh? Hiển nhiên, đấy chẳng phải là một sự hiểu lầm đáng kinh ngạc đâu. Cơ đốc nhân trong nước Mỹ đã kinh nghiệm một hiện tượng bất thường trong lịch sử của thế giới. Trong lịch sử hiện đại, hiếm khi có một quốc gia nào xây dựng trên các nguyên lý cơ bản của di sản Kinh thánh hơn xứ sở của chúng ta. Nhưng mọi sự ấy đà thay đổi. Chúng ta hợp lực với các Cơ đốc nhân nào khắp mọi thời đại đã sống thành công trong những quốc gia mà ở đó Đấng Christ không được tôn cao khi họ thắp sáng thế giới tối tăm ngọn đèn của Chúa Jêsus.
Nếu bạn cảm thấy bị phản bội khi nhà cầm quyền không bênh vực cho lẽ thật và sự công bình, khi ấy bạn có sự hiểu lầm ủy thác của Kinh thánh cho những kẻ nắm lấy quyền hành trên chúng ta. Rôma 13:1-14 cho chúng ta biết rằng công việc của họ là giữ hòa bình, thu lấy các thứ thuế, rồi cai trị với quyền bính trên cư dân của họ — với hy vọng vì ích của dân chúng. Khác hơn với mối quan hệ có một không hai mà Đức Chúa Trời đã có với dân Israel trong Cựu Ước, Ngài không hề giao cho nhà cầm quyền phần việc nắm giữ và làm cho lẽ thật của Kinh thánh phải thăng tiến. Đấy là công việc của chúng ta trong vai trò làm môn đồ của Ngài. Sự thăng tiến và nắm chắc các giá trị tin kính đã được nấy cho chúng ta, và hoàn toàn trung thực, chúng ta không còn trông vào họ giúp đỡ chúng ta trong tiến trình đó.
Cơ đốc nhân khắp mọi thời đại đã sống dưới các hệ thống tà giáo thù nghịch, lấn lướt, và thường phát triển trong các loại môi trường ấy. Điều nầy rất thực nơi các tín hữu Tân Ước đầu tiên, trong suốt thời kỳ mà các chế độ chính trị không có lòng thương xót đã đè nén đức tin của họ dưới áp lực của xã hội. Họ hiểu rõ rằng họ, chớ không phải nhà cầm quyền của họ, là sự sáng của thế gian. Họ đã noi theo các huấn thị của Phaolô phục theo các bậc cầm quyền, nộp các thứ thuế, và ngay cả tôn trọng, kính nể và cầu thay cho những người đang nắm giữ quyền bính (Rôma 13:1-7). Và họ hiểu rõ rằng sự trông cậy duy nhứt của một Cơ đốc nhân đang đặt vào sự bảo hộ mà Đức Chúa Trời đang cung ứng cho.
Khi chúng ta noi theo sự ủy thác của Kinh thánh, chúng ta sẽ nâng cao hy vọng và độ tin cậy của mình từ Nhà Trắng đến căn phòng có ngai ở trên trời. Sự noi theo đó sẽ gộp các thái độ đối với cấp lãnh đạo của chúng ta lại, và khiến cho chúng ta luôn nắm lấy công việc làm kẻ mang đuốc sáng mà Đức Chúa Trời dự trù cho chúng ta phải trở thành. Vì vậy, bất luận ai thắng cử, hãy nhớ rằng chính đặc ân cao cả của bạn là phải trở thành sự sáng của thế gian.
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN …
+ Hãy đọc Rôma 13:1-7. Phaolô nhấn mạnh: “vì chẳng có quyền nào mà không đến bởi Đức Chúa Trời”. Nhận định của bạn về sự tể trị của Đức Chúa Trời thách thức thái độ của bạn đối cùng những người trong chính quyền hôm nay như thế nào?
+ Bạn có thể làm gì để tỏ ra thái độ thuận phục nhà cầm quyền và đồng thời cứ giữ lấy lẽ thật và sự công bình?
+ Phaolô đã căn dặn Timôthê cầu thay cho những bậc cầm quyền như thế nào (I Timôthê 2:1-2)? + Bạn có thường cầu thay cho các cấp lãnh đạo chính quyền ra sao?
+ Khi bạn suy gẫm câu gốc hôm nay, có phải bạn cảm thấy thái độ của mình đang thẳng hàng với ơn kêu gọi của Đức Chúa Trời nhắm tới điều chi là tốt lành và tin kính trong thế giới của bạn không? Loại hành động nào sẽ tỏ ra cho thấy bạn đang có thái độ tái tập trung trở lại?