QUYỀN SỞ HỮU MỚI
“Vì chưng anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi. Vậy, hãy lấy thân thể mình làm sáng danh Đức Chúa Trời” (I Côrinhtô 6:19-20).
Trong thời của sứ đồ Phaolô, thành Côrinhtô là một trung tâm thương mại lớn, nằm cách hai hải cảng chính chừng mấy dặm đường mà thôi. Là thành phố lớn nhất trong Hylạp thời xưa, thành phố rộn ràng với sinh hoạt, gồm cả việc buôn bán nô lệ. Thậm chí ngày nay bạn có thể nhìn thấy những đống đổ nát khu buôn nô lệ nơi sinh mạng con người bị đem đấu giá và bán đi. Vì vậy, khi Phaolô viết: “Vì chưng anh em đã được chuộc bằng giá cao rồi”, các độc giả người thành Côrinhtô có ngay một hình ảnh cụ thể trong tâm trí của họ. Một cuộc đi dạo vào trung tâm thành phố sẽ đưa họ đi ngang qua chợ buôn nô lệ, ở đó con người được chuyển từ người chủ nầy sang người chủ khác.
Phaolô đã nắm bắt được hình ảnh nầy để nhắc cho người thành Côrinhtô (và chúng ta) nhớ rằng khi chúng ta đến với Đức Chúa Jêsus Christ và tiếp nhận tình yêu giàu ơn, giàu lòng thương xót và giàu ơn tha thứ của Ngài dành cho chúng ta — khi Ngài xóa đi mọi tội lỗi của chúng ta trên thập tự giá và gánh lấy nổi đau khổ lẽ ra là của chúng ta — nhất định Ngài đã mua chúng ta rồi. Thân thể của chúng ta giờ đây thuộc về Ngài.
Nếu chúng ta thành thực, có lẽ chúng ta sẽ không ưa thích tư tưởng đó. Sự kiêu ngạo của chúng ta làm cho chúng ta phải lấy làm lạ không biết chúng ta có nên chấp nhận sự việc nầy hay không nếu chúng ta biết rõ mình thuộc về ai khác. Nhưng thực tế cho thấy rằng thân thể của chúng ta không hề thuộc về chúng ta.
Trong thư tín của ông viết cho người thành Rôma, Phaolô chỉ ra rằng trước khi chúng ta đến với Đấng Christ, chúng ta là nô lệ cho tội lỗi. Bản chất sa ngã của chúng ta bị những ước muốn tội lỗi làm chủ, bị những cảm xúc có tính cách hủy diệt bắt lấy, và có xu hướng làm điều sai trái. Một cuộc kiểm tra thật nhanh thế giới ở xung quanh chúng ta — thật vậy, một cuộc kiểm tra thật nhanh về đời sống của chúng ta nếu không có Đấng Christ — tỏ ra tình trạng vô vọng của những con người, mặc dù họ có những dự tính và mong muốn rất tốt, họ bị nhốt trong vòng nô lệ của tội lỗi và ích kỷ.
Thực tại tự do của thập tự giá, ấy là sự chết của Chúa Jêsus đã trả giá để mua lấy chúng ta ra khỏi khu chợ nô lệ của tội lỗi. Vì thế, khi chúng ta được cứu, thì có nghĩa là chúng ta đã ở dưới quyền sở hữu mới. Đức Chúa Trời làm chủ chúng ta và thân thể của chúng ta thuộc về Ngài.
Vì vậy, đâu là sự sống dưới quyền của chủ nhân mới? Phaolô nói rất đơn giản về điều nầy: Anh em cần phải làm vinh hiển Đức Chúa Trời với thân thể mình. Có một cách để anh em có thể làm theo điều nầy, nếu anh em là thanh niên, thì phải từ chối không sử dụng đôi mắt của mình như một cơ hội để trưởng dưỡng bổn tánh hủy diệt cũ của anh em. Nhìn vào một phụ nữ bằng ánh mắt có ý quan tâm đến lợi ích của nàng sẽ làm cho nàng cảm thấy an ninh thay vì là bị đe dọa. Khi điều đó xảy ra, Đức Chúa Trời được vinh hiển. Và những thiếu nữ, ăn mặc vào buổi sáng bằng cách lựa chọn y phục nào lôi kéo người khác nhìn thấy sự vinh hiển của Đức Chúa Trời qua nụ cười và thái độ thay vì lôi léo sự chú ý vào thân thể của mình, là một phương thức rất hay để khởi sự một ngày mới đem lại sự vinh hiển cho Ngài!
Khi bạn suy nghĩ về điều đó, thân thể của chúng ta là toàn bộ bạn tính từ ngoài vào trong. Vì thế, từng phương diện của “bạn” là một công cụ với nó chứng tỏ rằng bạn không còn là nô lệ cho Satan và tội lỗi nữa, chứng tỏ rằng bạn đã được buông tha để làm vinh hiển cho Chủ Nhân mới của linh hồn bạn. Từ môi miệng của chúng ta cho tới hai bàn tay, bàn chân, thái độ, tư tưởng, và hành động, làm vinh hiển cho Đức Chúa Trời bằng thân thể của chúng ta là một đặc ân được khoác lấy mọi trang bị để hành động cho Ngài.
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN…
Hãy đọc Rôma 6:15-23. Phân đoạn Kinh Thánh nầy nói gì về sự đối chiếu giữa cuộc sống dưới quyền ông chủ trước kia và cuộc sống dưới quyền vị chủ nhân mới?
Hãy thực hiện một cuộc tự kiểm tra thuộc linh xem. Với chi thể, hay nhiều chi thể của thân thể bạn vẫn còn chưa phục theo quyền sở hữu của Đức Chúa Trời? Cuộc kiểm tra ấy tạo ra sự khác biệt nào trong những hành động hàng ngày nếu toàn bộ thân thể bạn biết phục theo Ngài?
Hãy suy nghĩ về một phương thức thực tế để tự nhắc nhớ mình lúc bắt đầu của mỗi ngày (và suốt cả ngày) rằng bạn thuộc về Đức Chúa Trời, chớ không thuộc về mình. Khi ấy hãy làm theo sự nhắc nhớ đó trong cuộc sống mỗi ngày.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét