Thứ Tư, 24 tháng 11, 2010

CỦA CẢI THẬT



CỦA CẢI THẬT
"Nếu chúng ta chỉ có sự trông cậy trong Đấng Christ về đời nầy mà thôi, thì trong cả mọi người, chúng ta là kẻ khốn nạn hơn hết" I Côrinhtô 15:19
Hội thánh ở Trung Hoa là một trường hợp hiện tượng về quyền năng bùng nổ của Tin Lành với bề mặt của sự bắt bớ. Vào thập niên 1940, sự dấy lên của chủ nghĩa cộng sản dẫn tới tình trạng xua đuổi tất cả các giáo sĩ, để lại đàng sau khoảng một triệu Cơ đốc nhân người Trung Hoa. Khi chẳng có một giáo sĩ nào hết, có rất ít Kinh thánh, và đối mặt với sự bắt bớ rất nghiệt ngã, người tin Chúa bị bần cùng hóa với tác dụng đòn bẫy chẳng có kinh tế hay chính trị chi hết. Tương lai của Cơ đốc giáo tại Trung Hoa dường ảm đạm lắm. Đấy là lý do tại sao thật là sốc khi học biết các tường trình mới đây cho chúng ta biết có hơn 100 triệu Cơ đốc nhân ở Trung Hoa ngày nay.
Thay vì bóp nghẹt Tin Lành, các hoàn cảnh tàn khốc lại dẫn tới hiệu quả ngược lại. Tại sao chứ? Vì những người tin Chúa chẳng có gì hết và chẳng có ai để nương cậy trừ ra Chúa Jêsus. Họ khám phá ra Ngài là mọi sự mà họ có cần. Bất chấp việc bị bắt bớ và bị bỏ ngoài lề cuộc sống, đời sống của họ đã thể hiện ra sự vui mừng và thỏa lòng được thấy có nơi những sự giàu có của Đấng Christ. Và kết quả là, thực tại thay đổi đời sống của Chúa Jêsus đã chạm đến xã hội của họ sự tăng trưởng theo cấp số mũ.
Không một chút nghi ngờ, đây là kết quả đáng khích lệ với những gì dường như là tình huống thất vọng cho người tin Chúa ở Trung Hoa. Và đây là một sự nhắc nhớ cho chúng ta về cách thức Đức Chúa Trời có thể sử dụng rối rắm để rút ra một thứ có giá trị từ của cải thật của Chúa Jêsus.
Như bạn đã biết, trong các thành phố rộng lớn của Trung Hoa, nền kinh tế đang khởi sự phát đạt. Trong cuộc trao đổi mới đây với một người bạn hiện đang phục vụ ở Trung Hoa, tôi hỏi ông ấy: không biết các Cơ đốc nhân có thanh thản trong sự sung túc đang trở lại với xứ sở của họ hay không!?! Tôi hy vọng rằng sau nhiều năm tháng sống với những cảnh ngộ quá trăn trở, họ sẽ bắt đầu thưởng thức đôi chút khoái lạc mà một cuộc sống thịnh vượng sẽ đem lại cho họ. Câu trả lời của bạn tôi thật đáng kinh ngạc. Ông ấy nói cho tôi biết rằng các cấp lãnh đạo Hội thánh đều hy vọng và cầu xin điều ngược lại. Họ không muốn sự sung túc xảy đến. Ông ấy nói: “Chúng tôi đã nhìn thấy Cơ đốc nhân nào trở nên giàu có thì lại đánh mất lòng trung thành của họ đối với Đức Chúa Jêsus Christ và muốn có lợi lộc trần gian nhiều hơn là với Chúa Jêsus. Điều nầy đang làm suy yếu năng lực của Hội thánh chúng tôi”.
Không những đấy là một sự thách thức ở Trung Hoa. Đây là một sự thách thức cho hết thảy chúng ta, là những kẻ được Đức Chúa Trời chúc phước cho với một lượng dư dật. Đấy là lý do tại sao Phaolô đã viết: “Còn như kẻ muốn nên giàu có, ắt sa vào sự cám dỗ, mắc bẫy dò, ngã trong nhiều sự tham muốn vô lý thiệt hại kia, là sự làm đắm người ta vào sự hủy diệt hư mất. Bởi chưng sự tham tiền bạc là cội rễ mọi điều ác, có kẻ vì đeo đuổi nó mà bội đạo, chuốc lấy nhiều điều đau đớn” (I Timôthê 6:9-10).
Chính sự việc chúng ta nghĩ sẽ là sự suy sụp của đời sống chúng ta — rắc rối — lại góp phần làm vững vàng đời sống chúng ta bằng cách buộc chúng ta phải bám chặt lấy Chúa Jêsus và chỉ một mình Ngài mà thôi. Và chính những điều chúng ta nghĩ sẽ làm cho đời sống chúng ta được phong phú thêm thực ra là làm bần cùng hóa chúng ta. Hội thánh Laođixê sung túc, tự tín đã không cảm thấy họ cần đến Ngài, Chúa Jêsus cảnh cáo từ nhận định của Ngài: họ vốn “khổ sở, khốn khó, nghèo ngặt, đui mù và lõa lồ” (Khải huyền 3:17).
Khi chúng ta bị nung nấu bởi đống rơm vật chất trong thế giới của chúng ta, chúng ta đang liều bỏ sót của cải thật chỉ thấy có nơi một mình Đấng Christ.
Hôm nay là thì thuận tiện để tiếp thu một bài học từ Hội thánh bị bắt bớ — rằng ở giữa con thuyền của cải vật chất của chúng ta, Ngài là mọi sự mà thực sự chúng ta đang có cần.
HÀNH TRÌNH CỦA BẠN …
Phần lớn chúng ta không đụng chạm với sự bắt bớ trên một cơ sở hàng ngày, nhưng thắc mắc vẫn y nguyên: Nếu bạn gánh chịu một sự mất mát cá nhân, cái điều mất mát ấy giúp bạn biết nương cậy càng hơn thể nào nơi Chúa Jêsus?
Các hoàn cảnh khó khăn đã chạm đến cách ăn ở của bạn với Đấng Christ như thế nào? Bạn nương cậy nơi Đấng Christ như thế nào khi mọi việc đều suông sẻ?
Bạn thực hiện các bước nào để canh chừng tấm lòng của bạn, với sự bảo đảm rằng ngay trong thời điểm thịnh vượng, tấm lòng của bạn vẫn cứ sẽ hướng về Chúa?
Hãy đọc Phục truyền luật lệ ký 8:11-20. Trong phân đoạn nầy, Môise đã thách thức dân Israel phải giữ tấm lòng sao cho đầy dẫy với sự biết ơn, tin cậy khi họ bước vào kỳ thịnh vượng trong Đất Hứa. Tại sao bạn nghĩ Môise cần phải cảnh cáo dân sự chứ? Bạn học được gì từ phân đoạn nầy?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét